Lần trước chỉ thấy vợ chồng Lý Trường Cơ nên còn chưa rõ lắm, hôm nay thấy trên đầu ông bà nội nhà họ Lý lấp lánh công đức, thái độ của Hạ Đồng đối với nhà họ Lý đã nhiệt tình hơn một chút, cũng dành thêm chút thiện cảm và đồng cảm cho cậu thanh niên xui xẻo Lý Hạo Nhiên này.
Con người và ma quỷ có vận may tìm đến Thông Thiên Quan, việc họ có thể vào được hay không thực ra chỉ cần Hạ Đồng quyết định, nhưng cho dù đã vào được thì ma quỷ không đủ công đức cũng chẳng thể ở lâu trong Thông Thiên Quan, vì Thần Đồng Mộc hút công đức quá mạnh.
Suy đoán từ lượng công đức trên người Lý Úy Nhiên, thì hẳn công đức trên người anh trai cậu là Lý Hạo Nhiên, ước tính chỉ có thể ở vài giờ? Cùng lắm là một ngày.
Vậy những ma quỷ khác tìm đến Thông Thiên Quan, công đức của chúng không đủ mà lại muốn thông qua hậu viện của Thông Thiên Quan để đến Địa Phủ thì phải làm sao?
Đợi bên ngoài Thông Thiên Quan thôi, đợi đến khi thuyền sắp khởi hành, rồi mới đi vào không ngừng nghỉ tiến lên thuyền đi luôn.
Trong tay Lý Trường Cơ đang nắm một lá bùa, Hạ Đồng từng đọc tiểu thuyết huyền huyễn nên đoán rằng, có phải Lý Hạo Nhiên đang ở trong lá bùa?
Bên cửa sổ tầng hai đối diện tiền viện có một hàng ma quỷ đang rình rập, người nhà họ Lý không biết còn tưởng đó là những vị khách ở trọ.
Lý Trường Cơ cũng đã đặt phòng, năm nghìn đồng cho một đêm, Lý Trường Cơ chi tiền không hề tiếc đặt luôn ba phòng.
Chúc Nguyện và Tuệ Tâm từ trên lầu đi xuống, Chúc Nguyện hỏi Hạ Đồng: “Có thể đặt Lý Hạo Nhiên dưới gốc cây ngân hạnh không?”
Người nhà họ Lý không hiểu, Chúc Nguyện giải thích một câu về lợi ích của cây ngân hạnh đối với âm hồn ma quỷ yếu ớt. Hương Dẫn Hồn tìm ra Lý Hạo Nhiên cũng được làm từ lá ngân hạnh.
Người nhà họ Lý tràn đầy hy vọng nhìn Hạ Đồng, cô gật đầu cho phép: “Đưa ra đó đặt một lát đi.”
Yếu đến mức chỉ có thể trốn trong lá bùa, vào được nơi tốt như Thông Thiên Quan cũng không thể tự mình ra ngoài, chắc là hơi thảm.
Ông bà nội nhà họ Lý có chút bất an, Hạ Đồng cười hỏi gia đình họ làm nghề gì.
“Vợ chồng tôi trước khi nghỉ hưu là giáo viên, con trai tôi là Trường Cơ làm về kỹ thuật, có kinh doanh nhỏ.”
“Quá khiêm tốn rồi, ông bà ấy có học trò khắp thiên hạ đó.” Lý Huyền Thanh đọc ra vài cái tên khá nổi tiếng: “Những người này đều là học trò mà họ từng dạy.”
Trần Phán Phán và Hướng Dương đang giúp bưng nước mời người nhà họ Lý đều kinh ngạc, mấy vị đại gia được đọc tên đều là những người có tiếng tăm trong ngành của họ, những người này không phải là gian thương, họ thực sự là chuyên gia học giả làm việc vì đất nước và nhân dân.
Hạ Đồng chợt hiểu ra, thảo nào người tốt theo nghĩa thông thường, không thể có nhiều công đức như vậy.
Bây giờ là giờ ăn trưa, có chuyện gì thì ăn cơm xong từ từ nói, Hạ Đồng chưa ăn sáng giờ cũng đã đói rồi.
A Phúc hỏi đối thủ có lợi hại không, Chúc Nguyện chưa kịp nói, hai lão đạo sĩ Lý Huyền Thanh và Lý Phác Nhất đã kích động kể lại quá trình đấu pháp. Chúc Nguyện một mình áp chế đánh bại năm người, bên kia căn bản không có sức phản kháng.
Những người theo tà đạo kia tuy không phải người tốt nhưng cũng có chút bản lĩnh, được một số người giàu có tôn làm thượng khách. Nhà họ Ngô cũng cúng bái họ, họ cho con trai nhà họ Ngô một miếng ngọc bội, có tác dụng chiêu gọi đào hoa thường xuyên đeo trên người.
Nhưng miếng ngọc bội này thực ra còn có tác dụng hút khí vận của con trai nhà họ Ngô. Trên ngọc bội có một trận pháp tà ác, khi Lý Hạo Nhiên bị xe tông thần hồn vừa thoát khỏi cơ thể lập tức bị trận pháp đó hút đi, sau đó bị mấy kẻ bại hoại Huyền Môn đó chú ý đến và tiện tay chuyển vào trong hồ lô coi như nguyên liệu tiêu hao để luyện thuốc sau này.
“Nếu không phải vì muốn bắt trọn ổ mà phải chờ hai - ba ngày, bọn ta đã làm xong việc và đi về rồi.”
Lý Phác Nhất tiện miệng khen một câu: “Người Chính Nhất Quan quả nhiên lợi hại.”
Chúc Nguyện nãy giờ không nói gì, giờ này cũng chỉ hơi nhếch cằm lên, có chút đắc ý.
Ăn cơm xong, ông bà nội nhà họ Lý được khuyên lên lầu nghỉ ngơi, Lý Úy Nhiên không muốn ngủ, lẳng lặng đi đến bờ sông Hắc Thủy ngồi xổm. A Phúc bay tới, dặn dò cậu đừng để rơi xuống sông, nếu không cậu sẽ lập tức giống như anh trai mình.
Lý Úy Nhiên giật mình, cẩn thận lùi lại hai bước.
“Khu rừng phía sau cũng không được vào, bên trong có yêu quái.” Nói xong A Phúc thong thả bay đi.
Lý Úy Nhiên quay đầu nhìn khu rừng phía sau, lừa trẻ con ba tuổi à? Sao không nói trong rừng có chó sói luôn đi?
Hoàng hôn, cũng được một số người Huyền Môn gọi là Thời khắc Gặp Ma!