Người Vợ Xấu Xa Trong Truyện Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 4

Trước Sau

break

Bảo tôi lăng nhăng thì cũng phải nêu tên người đàn ông kia ra chứ, chúng ta còn có thể đối chất với nhau.

À mà quên mất, cái tội lăng nhăng thời điểm này không chỉ là chuyện mất mặt đâu, còn phải diễu phố bêu tên nữa. Tôi là vợ quân nhân, phá hoại hôn nhân quân đội là phạm pháp đấy. Kẻ gian dám lén phén với tôi, tuyệt đối không thể tha!”

Không hiểu sao nhìn Giang Tâm Nguyệt lúc này, trong lòng Thẩm An Ninh bỗng cảm thấy sợ hãi.

Nghe Giang Tâm Nguyệt nói vậy, người xung quanh cũng bắt đầu xôn xao:

“Đồng chí Thẩm, cô thật sự nhìn thấy à? Nếu đúng là cô thấy thì mau nói rõ đi.”

“Đúng đấy, cô đừng sợ. Nếu Giang Tâm Nguyệt thật sự làm chuyện đó, đội sản xuất nhất định sẽ xử lý công bằng.”

Tình huống đột ngột như vậy khiến Thẩm An Ninh không kịp chuẩn bị tâm lý, cô ta lắp ba lắp bắp:

“Tôi... tôi không nhìn rõ... Đêm tối như thế, ai mà thấy được mặt mũi ai đâu.”

Nghe đến đây, Giang Tâm Nguyệt cười khẩy một tiếng:

“Đồng chí Thẩm, đã không nhìn rõ thì cô dựa vào đâu khẳng định người đó là tôi hả?

Cô nói chuyện kiểu gì vậy, vô trách nhiệm hết sức!

Còn nữa, cô có bằng chứng không?

Một mình cô thấy hay còn có người khác thấy nữa?

Không bằng không chứng mà dám bịa chuyện?

Miệng cô thật thối!

Nếu chỉ cần dùng mồm nói là được thì tôi cũng có thể nói cô từng bị người ta làm cho to bụng, bị bỏ rơi nên mới phải xuống nông thôn đấy!”

Vừa nói dứt, Giang Tâm Nguyệt lập tức giáng cho Thẩm An Ninh mấy cái bạt tai mà không chút nể nang.

Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của Thẩm An Ninh lập tức đỏ bừng lên vì bị đánh.

Đám người vây xem đều run rẩy vì sợ, thầm cảm thấy may mắn vì người bị Giang Tâm Nguyệt trút giận không phải mình.

Thấy Thẩm An Ninh bị chửi, bị đánh, lúc này một nam thanh niên trong đội sản xuất mới bước ra chắn trước mặt cô ta:

“Giang Tâm Nguyệt, cô đừng làm quá đáng quá!”

Giang Tâm Nguyệt lạnh nhạt liếc nhìn người này, trong trí nhớ cũng có chút ấn tượng.

Người này tên Lưu Kiến Quốc, là một con “chó săn” điển hình si mê Giang Tâm Nguyệt, dù không xuất hiện nhiều trong cốt truyện gốc.

Lưu Kiến Quốc sợ bị Giang Tâm Nguyệt đánh cho một trận nhưng thấy ánh mắt cảm kích từ Thẩm An Ninh, lập tức cảm thấy “anh hùng cứu mỹ nhân” thế này cũng rất đáng.

Chỉ cần giành được hảo cảm của Thẩm An Ninh, dù có bị Giang Tâm Nguyệt đánh chết cũng mãn nguyện.

Giang Tâm Nguyệt nhếch mép giễu cợt:

“Lưu Kiến Quốc, tôi nói thế là quá đáng à?

Lúc Thẩm An Ninh bịa chuyện không có bằng chứng bôi nhọ tôi, sao không thấy anh nói gì?

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc