Người Không Yêu Cô Đều Sẽ Chết! [NP]

Chương 5: Trận bóng

Trước Sau

break

Nhậm ŧıểυ Nguyệt theo thói quen cổ vũ cô ấy: “Đều được, cái nào cũng đẹp, cậu xinh thế này mặc gì cũng đẹp.”

“ŧıểυ Nguyệt, cậu cũng phải sửa soạn lại chứ, hiếm khi đấu với khoa thể dục, bên đó cũng không ít trai đẹp đâu.” Chu Khả Gia đang tô son, là màu của YSL mới mua gần đây.

Nhậm ŧıểυ Nguyệt quay lại lườm cô ấy: “Tớ trang điểm xong rồi đấy, các cậu không nhìn ra à?”

Chu Khả Gia quay đầu nhìn lại, ôi chao, cái môi đỏ chót này, còn cả lớp phấn nền trắng bệch kia…

“Khụ, cậu đánh nhiều phấn quá, cổ vẫn đen kìa, tớ khuyên cậu nên dặm lại đi.”

Nhậm ŧıểυ Nguyệt, cao thủ trang điểm vụng về, nhìn mình trong gương có chút luống cuống: “Vậy sao? Vậy tớ dặm lại…”

Hạ Mông khẽ cười: “Thật ra cũng không cần thiết đâu.”

Nhậm ŧıểυ Nguyệt nhìn cô ấy, hơi chán nản, lại có chút tủi thân.

Thôi được rồi, cô thừa nhận, sau khi trang điểm mình trông hơi giống… mông khỉ.

Lăn lộn hơn một tiếng, các cô gái cuối cùng cũng trang điểm lộng lẫy xuất trận.

Khuôn mặt Nhậm ŧıểυ Nguyệt được Hạ Mông dùng phấn nền cao cấp của mình đánh lại, son môi là màu của Chu Khả Gia cho mượn, trông tự nhiên hơn trước rất nhiều.

Ba cô gái vui vẻ đi đến sân bóng rổ ồn ào, Tang Chi Chi đang đợi ở cửa đã nôn nóng kéo họ chen vào trong –

“Vào vào vào, tớ giữ chỗ cho các cậu rồi. Hàng thứ hai, nhìn rõ đội bóng rổ khoa thể dục luôn.”

Nhậm ŧıểυ Nguyệt ngẩng đầu nhìn xung quanh, toàn những thân hình trẻ trung, khỏe khoắn, đang chạy nhảy thể hiện sức sống thanh xuân tươi đẹp.

Và người nổi bật nhất toàn sân, chính là một nam sinh bên khoa thể dục –

Đẹp trai như được bỏ thêm filter giữa đám đông.

Khác với vẻ tuấn tú, linh hoạt của Khương Tuấn, thiếu niên này như một con báo săn hung mãnh, dưới lớp áo bóng rổ rộng thùng thình, làn da màu mật ong lấp lánh mồ hôi, từng tấc cơ thể đều tràn đầy sức mạnh, khiến người ta vừa nhìn đã mềm nhũn, tỏa ra hơi thở hoang dã.

Nhìn kỹ khuôn mặt, góc cạnh sắc nét, đẹp trai tinh xảo như lưỡi dao vừa ra khỏi vỏ.

Hoàn toàn là động vật ăn thịt.

“Lộ Tử Uẩn! Cố lên! A a a Lộ thần tuyệt nhất!” Tiếng hét của các cô gái gần như át cả những tiếng cổ vũ khác, cũng khiến Nhậm ŧıểυ Nguyệt nhận ra thiếu niên tiên phong của khoa thể dục nổi tiếng đến mức nào.

“Cố lên!” Ngay cả Hạ Mông luôn điềm tĩnh, lúc này nhìn thấy thiếu niên trên sân bóng với khí thế oai hùng, cũng không nhịn được mà hò hét theo đám đông.

Nhậm ŧıểυ Nguyệt thầm nghĩ, vì có người đẹp trai, khí thế của khoa thể dục mạnh mẽ như vậy, khoa ngoại ngữ bị áp đảo còn phải đối mặt với tình cảnh nữ sinh “phản bội” cổ vũ đối phương, thật đáng thương.

Xuất phát từ lòng thương cảm, cô cũng hô lên hai tiếng: “Ngoại ngữ, cố lên! Ngoại ngữ, các bạn nhất định làm được!”

Trùng hợp làm sao, giữa một rừng tiếng nữ sinh cổ vũ khoa thể dục và Lộ Tử Uẩn, tiếng hô của cô lại đặc biệt nổi bật.

Tiên phong của khoa ngoại ngữ vất vả lắm mới nghe thấy tiếng cổ vũ của người nhà, bỗng bùng nổ ŧıểυ vũ trụ, may mắn ném trúng một quả 3 điểm.

Tiếng còi vang lên, tính điểm.

Lộ Tử Uẩn chưa kịp lui về, nhướng mày, quay đầu nhìn về phía vừa cổ vũ cho khoa ngoại ngữ.

Ánh mắt hoang dã như thú dữ lướt qua các nữ sinh khoa ngoại ngữ, lập tức gây ra một trận xôn xao.

“Lộ thần nhìn em kìa! A a a!”

“Đẹp trai quá cứu mạng…”

Nhậm ŧıểυ Nguyệt đỡ Hạ Mông đang run rẩy, ngẩng đầu lên, vừa vặn chạm phải ánh mắt của ai đó.

Đôi mắt đen láy như hắc diệu thạch, tràn đầy vẻ xâm lược, dường như cuối cùng đã tìm thấy mục tiêu, khóa chặt lấy cô.

Nhậm ŧıểυ Nguyệt hơi ngạc nhiên.

Giây tiếp theo, thiếu niên là tâm điểm trên sân bóng, mỉm cười với cô, độ đẹp trai tăng lên gấp bội.

Nhậm ŧıểυ Nguyệt sững sờ, tay lại bị Hạ Mông nắm chặt, tai đầy tiếng cô ấy nói: “Lộ Tử Uẩn đang nhìn về phía chúng ta sao? A a a anh ấy cười với tớ kìa ŧıểυ Nguyệt, cậu có thấy không?”

“Ờ… ừ, thấy rồi.” Nhậm ŧıểυ Nguyệt nhìn Hạ Mông đang kích động, mái tóc dài xoăn bồng bềnh ngang hông, một bên được vén lên, trông quyến rũ hơn thường ngày.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc