Người Không Yêu Cô Đều Sẽ Chết! [NP]

Chương 24: Vận đào hoa

Trước Sau

break

Ngay sau đó, tiếng nức nở chưa kịp thoát ra khỏi miệng cô đã bị môi lưỡi người đàn ông bao phủ. Nụ hôn nhẹ nhàng như rắn độc cạy mở đôi môi ngây thơ của cô, tiến vào khoang miệng.

Nhậm ŧıểυ Nguyệt mở to mắt, tràn đầy vẻ không thể tin nổi, cô không thể tin được một người đẹp trai lịch lãm, nho nhã mà cô mới gặp sáng nay lại làm ra chuyện này với mình.

Chẳng phải người ta nói con gái xấu là an toàn nhất sao?

Cùng lúc đó, Tống tổng, người đang tham lam mυ"ŧ mát đôi môi này, lần đầu tiên cảm nhận được sự run rẩy từ sâu thẳm tâm hồn.

Đã nếm trải vô số đôi môi đỏ mọng, cũng không bằng một giọt hương thơm của cô.

Chắc chắn là độc dược, mới có thể khiến anh mê muội đến vậy.

---

Buổi tối, Nhậm ŧıểυ Nguyệt mở cửa ký túc xá như một bóng ma.

Tang Chi Chi đang hăng say gõ bàn phím, chửi nhau với đồng đội trong game, nghe thấy tiếng động, quay lại nhìn cô: “ŧıểυ Nguyệt, sao mặt cậu trắng bệch như ma vậy?”

Nhậm ŧıểυ Nguyệt vẫn còn bủn rủn chân tay, những gì trải qua hôm nay là ngày kỳ quái nhất trong đời cô.

Tống Diêu đã dạy cho cô bài học về nụ hôn kiểu Pháp trên sườn núi.

Nếu không phải cô khóc lóc thảm thiết, có lẽ trinh tiết của cô đã không còn.

Điều cay đắng nhất là tên cầm thú kia sau khi hôn xong, còn liếʍ môi rồi gọi điện cho bạn: “Anh bạn, mau cứu tôi với, tôi sắp bị cô này hành hạ đến chết rồi.”

Rốt cuộc là ai hành hạ ai chứ?

Nhậm ŧıểυ Nguyệt súc miệng liên tục bằng chai nước khoáng dọc đường, khiến Tống Diêu ngồi trên ghế lái nhíu mày –

“Cô mà dám uống thêm một ngụm nữa, tôi sẽ đè cô ra cᏂị©Ꮒ ngay cổng trường.”

Mẹ kiếp, Tống đại công tử được nuông chiều từ bé đến giờ chưa từng bị ghét bỏ như vậy.

“Nụ hôn đầu của tôi… hu hu…” Nhậm ŧıểυ Nguyệt nước mắt giàn giụa, sao lại gặp phải tên công tử trăng hoa có thẩm mỹ kỳ lạ thế này.

Cô bình thường như vậy, anh cũng thèm “ăn” sao?

“ŧıểυ Nguyệt, môi cậu nhìn kinh dị thật đấy,” Tang Chi Chi lại “đâm” thêm một nhát, “Như xúc xích ấy, bị ong đốt à? Hay là ăn lẩu bị bỏng?”

Nhậm ŧıểυ Nguyệt nhìn bạn cùng phòng với ánh mắt vô hồn: “Tớ nói là bị người ta hôn sưng lên, cậu có tin không?”

Tang Chi Chi lập tức cười như vịt kêu: “Cậu đùa tớ à…” Rồi cô ấy chợt nghĩ đến ai đó, giật nảy mình, “Này, ŧıểυ Nguyệt, không phải Lộ Tử Uẩn đấy chứ?”

Lộ Tử Uẩn?

Nhậm ŧıểυ Nguyệt thầm nghĩ, nếu là Lộ Tử Uẩn thì cô cũng chấp nhận, một anh chàng đẹp trai như vậy hôn cô thì cô mới là người được lợi, nhưng Tống Diêu kia…

Tống Diêu cũng đẹp trai mà.

Cô lắc đầu, không được, bây giờ cô phải đau khổ vì mất nụ hôn đầu tiên chứ.

Tang Chi Chi định hỏi thêm gì đó, tiếng trò chơi trong tai nghe khiến cô ấy bừng tỉnh: “Mẹ kiếp, lại ăn lính của tao, đồ gà…” Cuộc chiến trong game đang căng thẳng, cô ấy lại chìm đắm trong việc chửi đồng đội.

Nhậm ŧıểυ Nguyệt nhìn điện thoại, nhớ đến những người đàn ông mới được thêm vào WeChat, trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ lạ.

Không thể nào?

Chẳng lẽ dạo này cô gặp vận đào hoa, hay là kiếp nạn tình trường?

Là một cô bình thường, cuộc sống tẻ nhạt, nhạt nhẽo, cô hơi lo lắng nằm xuống giường, nhớ lại cảnh hôn môi với người đàn ông lúc nãy, mặt dần dần đỏ lên.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc