Editor: song_nhi
Thời còn đi học, các cô thỉnh thoảng sẽ đến đây tâm sự.
Mấy năm không gặp, ngoại trừ quần áo cách ăn mặc cá tính Tiểu Như mảy may chưa đổi, vừa thấy mặt chính là cái ôm lớn siêu cấp, ngay sau đó cô ấy hôn hung hăng lung tung trên mặt cô, Bảo bối yên tĩnh của ta! Ngươi thật sự là càng ngày càng đẹp nha! Nhìn cái băng cơ tuyết cốt, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn này, còn có eo nhỏ này... Ta đều nghĩ đã chết!
An Nhan Nhiên cả người vô lực, ngồi ở chỗ kia mặc cho cô ấy bóp má sờ soạng.
Tớ lấy cho cậu trà Thiết quan âm còn có bánh pút-đing Xảo Khắc Lực, cậu thích chứ Tiểu Như rốt cuộc rất thông minh, nhiệt liệt xong, híp mắt kéo cổ áo len của cô, trên da thịt tuyết sắc trắng noãn, là thành quả người kia chiến đấu hăng hái cả đêm qua.
Ái chà! Quả nhiên học xấu, không chỉ ở chung còn cùng giường! Nói nói, rốt cuộc là dạng đàn ông gì làm cậu đá bảo bối Quan Hữu thế?
An Nhan Nhiên đoạt lại cổ áo, tay che trên mặt đỏ ửng, nghiêm mặt nói, Không phải tớ đá người, là bị người đá.
Không nói nhiều, cô chỉ giống như trần thuật sự kiện, nói Cao Phỉ tiếp cận Quan Hữu, hai người say rượu tình một đêm, Quan Hữu tránh đi xuất ngoại, cùng ở với Cao Phỉ sau đó đủ loại hãm hại cực bình tĩnh nói một lần.
Đừng nóng giận vội! Cũng không phải cố ý gạt cậu, vốn cậu ở nước ngoài, tớ lúc ấy cũng không có tâm tư gì, nên không nói cho cậu. Sau lại đã chậm rãi khôi phục, lại càng không muốn nhắc tới.
Tiểu Như nghe xong vỗ bàn, Con mẹ hắn, tớ đã nói Quan Hữu không phải thứ gì tốt! Ngay cả người của Hoàng Tiểu Như ta cũng dám khi dễ! Biểu tỷ của cậu cũng quá phải thứ gì! Cả ngày giả bộ thanh cao giả bộ khổng tước, kỳ thật con mẹ nó chính là cái loại làm hàng! Ta * hắn * mẹ nó OOXXOOXX( nơi này tự động che chắn một ngàn tự lời thô tục )...
Mắng xong, cô ngửa đầu uống cạn ly cà phê, vẻ mặt tối lần thứ hai, Vậy người đàn ông hiện tại của cậu rốt cuộc là cái dạng gì?
Cậu đoán đi. An Nhan Nhiên cúi đầu xoay xoay cốc cà phê.
Tớ đoán?
Ừ, địa chỉ của anh ấy cũng là cậu cho tớ.
Tớ khi nào thì... cô đột nhiên nghĩ tới, Cậu, cậu nói người không phải đại nhân vật giới mỹ thuật Hạ Tầm Giản đi!?
Chính là anh ấy.
Làm sao có thể! Tên kia căn bản là đại biến thái cổ quái lãnh khốc!
An Nhan Nhiên nhịn không được cười, Hình dung rất chuẩn.
... Cậu, cậu hai năm qua đóng kịch nhiều tập sao?
ЖЖЖЖЖЖЖ
Hôm nay, Tiểu Như ở đó giải thích đầy đủ sự kiện về sau, hỏi ý tưởng của cô đối với Hạ Tầm Giản.
An Nhan Nhiên quay về không trả lời được.
Trên thực tế, cô thật sự không rõ ràng đáp án lắm. Loại sự tình yêu đương này, cô thật sự là cũng không dám nghĩ nữa. Từ trước mỗi một bước bọn họ muốn rõ ràng rành mạch, kết quả thì sao đây?
Hiện giờ, cô chỉ còn cách chạy từng bước tính từng bước.
Cẩn thận ngẫm lại, có lẽ Hạ Tầm Giản thật sự có để ý một chút đến cô hoặc là thích cô, dù sao cô cũng không ngốc, ít nhiều có thể cảm giác được. Có thể cô cũng không xác định loại thích này có bao nhiêu, có năng lực duy trì bao lâu.
Người đàn ông này quá khó để nhìn biết, cũng quá khó để ở chung.
Cô hiểu anh thật sự quá ít, trải qua một lần đau xót như vậy, cô làm sao có thể buông lỏng đối với một người đàn ông hoàn toàn không hiểu rõ ?
Tiểu Như thấy cô nói thật đáng thương, liền đổi đề tài, hỏi cô đối với đại lễ cô ấy tặng có vừa lòng không.
Cậu tặng cho tớ lễ vật bao giờ?
Lễ vật chính là Tần tiểu soái đó!
... Cô bị sặc, ho hồi lâu mới thuận khí, Cậu rốt cục có biết tiểu tử nói năng tùy tiện kia là ai không?
À ~~ anh ta nói ở Châu Âu anh ta dùng tên —— Samy khắc?
Cậu quả nhiên biết =_=.
Lúc sau, Tiểu Như nói về Tần tiểu soái ba hoa chích choè tâng bốc các kiểu. Cái gì là con lai, sinh ra ở Châu Âu, kiêm chức người mẫu, họa sĩ thiên tài, tiếng tăm lừng lẫy...
An Nhan Nhiên rất không bình tĩnh cắt đứt, Được rồi, có lẽ anh ta rất có tài hoa, nhưng anh ta nói năng cũng rất tuỳ tiện!
Ừ. Đúng vậy a, cậu rất ghét người nói năng tuỳ tiện, cậu thích đàn ông cấm dục mà ~~ tốt nhất là cái loại bình thường lãnh khốc muốn chết, vừa lên giường liền hóa thân dã thú! Tựa như Hạ đại sư của cậu ~~~~
Cô ấy một bên trêu chọc một bên đi qua kéo cổ áo cô, Nhé, nhìn xem nhan