Dư Thi chủ động để cho Hà Tố Tố ảo tưởng, cũng ảo tưởng mình thành chồng của cô, cùng cô làʍ t̠ìиɦ.
Mỗi lần như vậy, Hà Tố Tố đều rất hưng phấn, sẽ nhanh chóng phun nước, sẽ điên cuồng hôn Dư Thi, kẹp eo cô ấy, để Dư Thi hung hăng móc l*и cô.
Từ đó về sau, Dư Thi vẫn duy trì quan hệ thể xác với cô.
Nhưng hai năm trôi qua. Dư Thi cảm giác cứ tiếp tục như vậy, cũng không phải là cách hay.
Hà Tố Tố có cuộc sống của Hà Tố Tố, cô không giống Dư Thi, tính cách mạnh mẽ, con người cô, tính cách rất mềm mại, rất ngoan, rất nghe lời, thậm chí không có chủ kiến gì.
Cô cần đàn ông yêu thương, che chở.
Cái này, Dư Thi không cho được, cô ấy không phải đàn ông.
Hà Tố Tố yêu, vĩnh viễn là một con cặ© thật, còn có sức mạnh cường tráng của đàn ông, giọng nói thuộc về đàn ông, sự bao dung của đàn ông, sự yêu thương và che chở của họ nưa.
Dư Thi bởi vì thích cô, sẽ vì cô mà suy nghĩ nhiều, cảm thấy hai năm, thời gian đủ lâu, Hà Tố Tố có thể mở lòng được rồi.
Vừa vặn anh em cô, cũng chính là Giang Vấn, người cũng không tệ lắm, nếu Hà Tố Tố gả đến nhà họ Giang, Dư Thi có thể chăm sóc cho cô nhiều hơn.
Giang Vấn không có tật xấu gì lớn, tật xấu nhỏ trước kia thì bây giờ cũng không còn, là một người chồng thích hợp, cuộc sống riêng tư sạch sẽ, không có vòng luẩn quẩn bẩn thỉu gì.
Con người cũng có trách nhiệm, có sự nghiệp của mình, Hà Tố Tố gả đi, cuộc sống được bảo đảm.
Dư Thi rất luyến tiếc Hà Tố Tố lập gia đình, cô gả cho người khác, hai người sẽ không thể thân thiết nữa.
Nhưng Hà Tố Tố không giống cô ấy, có người nhà thương, người nhà Hà Tố Tố muốn bồi dưỡng cô thành chỗ dựa, mới vừa vào đại học, đã thúc giục cô đi làm thêm kiếm tiền, nuôi gia đình, sau đó Dư Thi biết, mới nghĩ cách để cho người nhà cô không dám náo loạn với cô nữa.
Hà Tố Tố ngoan ngoãn khéo léo, chịu mệt nhọc, dưới sự giúp đỡ của cô ấy mà thoát khỏi sự khống chế của gia đình.
Hà Tố Tố rất lệ thuộc vào Dư Thi, rất nghe lời cô ấy.
Người đối tốt với cô, Hà Tố Tố đều nhớ kỹ, sẽ rất nghe lời bọn họ.
Dư Thi nghĩ, bên nhà mẹ đẻ cũng không thân với cô lắm, mà Hà Tố Tố mỗi ngày đều một mình, cũng quá cô đơn, quá nhàm chán.
Dư Thi chung quy vẫn là người ngoài, không thể chen vào quá nhiều cuộc sống của Hà Tố Tố, Hà Tố Tố cũng cần không gian riêng tư của riêng cô.
Cho nên cứ tìm cho cô một người bạn trai, hay chồng đến làm bạn với cô.
Dư Thi thật sự sợ cô cô đơn, ngẫm lại mỗi ngày cô lẻ loi, một mình trông phòng trống, cô ấy lập tức khó chịu.
Buông tay cô, cô ấy rất luyến tiếc.
Nhưng so với sự luyến tiếc của mình, cô ấy càng sợ nhìn thấy cô cô đơn, không có ai bên cạnh, mỗi ngày về nhà, đối mặt với căn phòng vắng ngắt, không có một bóng người.
Cô không được người thân yêu thương.
Chồng cho yêu thương, cũng chỉ ngắn ngủi vài năm, bảo bối của cô ấy không thể thảm như vậy được.
Hà Tố Tố lộ ra một đôi ngực to, quả nhiên là vừa lớn vừa no đủ, căng phồng, làn da trơn nhẵn trắng nõn như bôi mỡ.