Ngủ Với Bạn Trai Của Bạn Thân

Chương 1

Trước Sau

break

Lý Mẫn Nhạn vừa nhận được khoản tiền đã lập tức chuyển thẳng vào tài khoản của mẹ rồi nhắn lại cho bà rằng bản thiết kế mà mình vừa vẽ đã được người ta vừa mắt nên mua về, nhờ vậy mà nhận được một khoản nhuận bút khá là hậu hĩnh.

Mẹ đáp lại, khen cô giỏi giang, thật sự lợi hại rồi khuyên cô giữ lại tiền cho riêng mình, không cần chuyển cho mẹ.

Bà nói: [ŧıểυ Vĩ bị bệnh, nếu chữa được thì chữa, không chữa nổi thì buông bỏ, không thể để một mình nó kéo cả nhà xuống theo được.]

Mẹ cô vốn là người tỉnh táo và lý trí, có thể một mình gánh cả gia đình, nuôi sống bản thân và hai đứa con gái, dìu dắt chúng khôn lớn. Một người phụ nữ như thế, tâm trí tuyệt đối không bao giờ hồ đồ hay mềm yếu.

Nhưng Lý Mẫn Nhạn, vì cái chết của chị lớn nên rất thương cho đứa cháu trai ŧıểυ Vĩ kia.

Mẹ cô có lẽ cũng thương, song trước cảnh ŧıểυ Vĩ không thấy được tương lai, chẳng biết liệu bệnh ung thư nội tạng nặng nề kia có thể chữa khỏi hay không, bà đã lập tức đối diện hiện thực một cách sáng suốt.

Bởi họ đã vì nó mà đổ hết toàn bộ tiền tiết kiệm, thậm chí bán cả căn nhà đổi lấy tiền mặt để chữa bệnh cho nó.

Mẹ cô muốn kịp thời ngăn sự tổn hao lại, nhưng Lý Mẫn Nhạn thì không tỉnh táo như bà.

Cô vẫn muốn cứu sống đứa cháu ngoại, dẫu cho kết cục cuối cùng có lẽ chỉ là công cốc.

---

Khi Lý Mẫn Nhạn trở về căn hộ chung cư đang sống cùng Chu Vãn Phong, đồng hồ đã điểm quá mười giờ đêm.

Phòng khách sáng đèn, màn hình lớn đang chiếu một bộ phim truyền hình nước ngoài, bộ phim mà Chu Vãn Phong đã xem đi xem lại không biết bao nhiêu lần, nhưng trong phòng lại chẳng có ai cả.

Cô gọi một tiếng “Vãn Phong”, nhưng không thấy ai đáp lại.

Ánh sáng hắt ra từ chiếc đèn tường nơi ban công. Cô bước ra thì bắt gặp Chu Vãn Phong đã ngủ say trên chiếc sofa ngoài hiên. Trên bàn trà cạnh đó có hai chai rượu vang đỏ đã cạn sạch.

Chu Vãn Phong vốn không giỏi uống rượu nhưng vì nhiều đêm liên tiếp dùng men say để giải sầu, tửu lượng của cô ấy cũng theo đó mà luyện thành.

Nỗi sầu kia chẳng phải vì áp lực công việc, cũng chẳng phải gánh nặng kinh tế, càng không phải vì lời giục cưới, giục sinh con.

Mà là nỗi sầu muộn của tình yêu.

Chu Vãn Phong yêu một người đàn ông nhưng hắn lại không yêu cô ấy, còn kết hôn với một người kém xa cô ấy về mọi mặt, chỉ bởi đó là em gái họ của cô ấy.

Cô ấy yêu người ấy vô cùng, cũng đã yêu trọn mười năm dài dăng dẳng.

Vì tình yêu ấy nên cô ấy đã sa ngã, buông bỏ chính mình.

Nếu không phải trời sinh tính nhút nhát, lại từ nhỏ được nuông chiều mà sợ đau, có lẽ cô ấy đã tìm đến cái chết từ sớm rồi.

Chu Vãn Phong si mê kẻ kia đến mức ngay cả khi uống rượu, cũng chỉ chọn duy nhất loại rượu vang đỏ mà người đàn ông ấy đã tặng trong ngày mừng tân gia.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc