Ngủ Trước Yêu Sau

Chương 21

Trước Sau

break

Sáng hôm sau, Selena vẫn chưa về nhà, Sherry có điện hỏi cô rồi và cô nói mình tạm thời ở tại nhà họ Yoo. Nghe nói là có công chuyện riêng không tiện nói với cô.

Lòng Sherry như lửa đốt, nhưng nghĩ lại Selena cũng ở nhà của gia đình Seung nên chắc không sao.

Sherrry chuẩn bị đồ để đi học, tiếp đó Mari cũng theo sau. Mari mặc tạm áo sơ mi và váy xếp li ngắn, vì vẫn chưa có đồng phục. Cô chỉ mới gửi học bạ nhập học, mọi thứ vẫn còn thiếu lắm.

"Đi thôi."

Sherry gọi cô, cả hai đi đến trường cùng nhau, Mari thì vẫn đi trên chiếc xe của mình còn Sherry thì đạp xe đạp bình thường.

Đến trường, Sherry bước vào lớp trước còn Mari thì phải lên phòng hiệu trưởng chờ xin vào lớp.

Hình như Sherry đã quên chuyện clip nên cô khá thong thả đi vào.

Tuy clip đã không còn tồn tại nhưng những tin đồn thì vẫn còn đó, thậm chí càng lan rộng hơn.

Khi cô bước vào cửa, mọi ánh mắt khinh thường như hôm đầu tiên vẫn xuất hiện. Họ nhìn vào cô rồi nhếch mép khinh bỉ.

Sherry bấy giờ mới nhận ra được là tin đồn sẽ không bao giờ biến mất cho dù đã xoá clip.

Những lời nói trấn an của Seung đều bay thành mây khói. Cô vẫn là đối tượng chán ghét của mọi người.

Sherry đưa tay lên ngực run rẫy, bây giờ cô không thể nói ra sự thật. Nếu nói ra người bị chỉ trích sẽ là Selena. Nếu vậy cứ để tin đồn về cô ở đấy đi, cô có thể chịu đựng được nếu mọi người không làm gì quá đáng với cô. 

Sherry cúi đầu để tránh những ánh mắt đấy, bước thật nhanh xuống chổ ngồi của mình.

"Á!"

Cô bị một nữ sinh cá biệt nổi tiếng nhất khối gạc chân làm cô té xuống, tay chỉ kịp chống lên mặt đất.

"Trời! Coi kìa! Đi đứng sao không cẩn thận chứ, lỡ sảy thai rồi biết phải làm sao?"

Tin đồn nhanh và được bịa đến mức mọi người đều nghĩ cô có thai luôn rồi.

Không bằng chứng mà họ lại bôi nhoạ danh dự cô một cách công khai.

Cả đám chơi cùng nữ sinh kia đều cười lên hùa theo.

Một cái miệng sao chơi lại hàng trăm cái miệng xã hội ngoài kia.

Sherry muốn biện mình hay muốn khóc cũng không được, người cô nặng trĩu không cách nào đứng lên nổi.

Những lời nói, tiếng cười khinh miệt vang vào tai của cô hết đến chói hết cả tai.

Lời nói đáng sợ tới mức nào? Nó có thể lấy mạng người khác.

Seung đi lại đỡ lấy Sherry đứng lên, tay giữ chặt vai cô gái đang mất tinh thần và sinh lực.

Seung nói lớn, đủ để cả lớp nghe rõ từng chữ.

"Người trong clip tối đấy không phải là Sherry Kim, tôi đã check camera ở đấy rồi, chỉ là một người khách bình thường. Mọi người không nên cô lập bắt nạt người khác vô căn cứ như vậy."

Sherry ngước nhìn anh, không tin được anh sẽ giải vây cho mình. Người con trai trước mặt cùng với giọng kiên định và rõ ràng đang giúp cho cô.

Mọi người cũng bắt đầu suy nghĩ lại, quả thật khách sạn đó là của nhà họ Yoo, Seung có thể kiểm tra bất cứ lúc nào.

Sherry nhìn anh mỉm cười ngưỡng mộ, anh quá hoàn hảo không thể không thích anh.

Tại tiệm hoa Haejin đang chăm hoa tưới nước cho một cây hoa cẩm tú cầu màu hồng nhạt dễ thương.

Một chị gái cùng làm cũng đang cắt tỉa bông hoa khác. Cô cắt tỉa rất đẹp, rồi gói thành một bó hoa xinh đẹp.

"Haejin à, hôm nay em có giao hoa cho ông tổng tài gì kia không?"

Haejin mỉm cười trả lời.

"Dạ không ạ, chú ấy dạo này bận công việc lắm nên không đặt nữa ạ."

"Chị thấy chú đấy rất tốt với em, có khi nào chú ấy muốn nhận nuôi em không?"

Haejin dừng công việc mình đang làm.

"Nhận nuôi hả? Chắc không đâu ạ, chị đừng nghĩ nhiều."

"Chị cũng muốn em được có cuộc sống đầy đủ, không phải đi làm thêm ở đây."

"Dạ, em biết rồi."

Haejin quay lại tay bóp bình xịt, xịt lên cây hoa của mình còn không quên nựng nó vài cái.

Họ làm việc một lúc sau, Haejin đang ôm chậu hoa thì có một đám giang hồ tới phá.

Họ có khoảng 5 đến 6 người đàn ông trông hung dữ, cô chị tỉa hoa kia liền lập tức đứng lên.

"Con Jin đâu rồi!"

Jin nhanh chóng đi lại nói nhỏ cầu xin người đàn ông.

"Anh, anh cho em một thời gian nữa, nhất định em sẽ trả hết nợ cho anh. Nhưng hiện tại em chưa có đủ tiền, anh, anh độ lượng cho em thêm ít thời gian đi. Làm ơn."

"Tao không cần biết mày hẹn tới chừng nào, nhưng hôm nay mày không trả nợ tao sẽ san bằng hết cái tiệm hoa quèn này."

Hắn ra lệnh cho đàn em bắt đầu đập phá đồ trong tiệm, Jin kéo tay anh lại, rơi nước mắt.

"Anh ơi, em xin anh, em lạy anh, anh đừng có phá đồ đạc, em cũng chỉ làm thuê ở đây thôi."

Haejin lập tức đặt chậu hoa xuống nhanh chóng bước lại ngăn đám người đang ra sức quăng hết đống hoa xuống cho nó dơ nát và bể hết xuống đất.

Haejin cố kéo tay ngăn cản hắn.

"Này chú làm gì vậy, mau bỏ nó xuống, đừng đập nữa, không được!"

Sức Haejin không đủ khiến cho đám người đó không dừng lại còn đập nhanh hơn. Hai chị em ra sức ngăn cản, nhưng không lay chuyển được tình hình.

Jin thì dùng hết lời nói khuyên ngăn còn Haejin đứng cạnh ngăn cản bọn họ làm càn.

Haejin đứng gần đó, không may bị họ đập chậu rơi trúng chân cô, mảnh thuỷ tinh vỡ vụn. Một mảnh lớn tầm 2 ngón tay cắm vào cổ chân cô, còn thêm chi chít vết đâm nhỏ khác bắt đầu rỉ máu.

"Á, đau quá!"

Cô đau đớn quỳ xuống, hai tay cứng ngắc không dám chạm vết thương.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc