Tê Vân vừa mới tắm xong, tóc dài còn vương chút ẩm ướt, theo đường xương quai xanh nhỏ xuống mấy giọt nước, lăn dài lên da thịt trắng nõn.
Phồng lên cơ bắp đường cong như ẩn như hiện, cuối cùng tụ tập đến háng. Căng phồng, thật lớn một đoàn.
Mộ Cẩn ghé sát lại ngửi thấy mùi hương hỗn hợp giữa mùi cơ thể nam nhân và xạ hương. Mặt nàng áp vào nơi ấm áp kia, đầu mũi và môi chà xát qua lại giữa dươиɠ ѵậŧ và tinh hoàn, nhẹ nhàng cắn một cái.
"Ngô..." Tê Vân duỗi tay che lại.
Mộ Cẩn cảm thấy ©ôи th!t bên trong nóng lên rồi co giật, không khỏi có chút tò mò: “Tối hôm qua chẳng phải có hai khách nữ sao, vẫn chưa phát tiết đủ à?”
Tê Vân cong khóe miệng: “Chưa bắn.”
Hai ả đàn bà đó chẳng biết đã chơi qua bao nhiêu đàn ông, cả hai cái huyệt đều lỏng đến mức có thể nhét vừa một cái đầu người.
Hắn ấn xuống Mộ Cẩn, che lại kia kinh ngạc biểu tình, thanh âm hơi trầm xuống: "Nhanh một chút."
Mộ Cẩn không nói chuyện nữa, đầu ngón tay từ cơ đùi thịt hoạt đi lên, nhẹ nhàng cởi bỏ đai lưng. Tê Vân hơi đứng dậy, qυầи ɭóŧ thối lui đến đầu gối.
Không có quần áo ngăn cản, nam nhân hương vị càng thêm nồng hậu.
Mộ Cẩn đỡ hơi khởi thân thể, vươn đầu lưỡi từ dưới hướng lên trên liếʍ ướt, sau đó một ngụm toàn bộ nuốt vào.
"Ngô…” Tê Vân hít sâu một hơi, xoa bắt lấy nàng tế nhuyễn tóc.
Hai cái thẳng lưng phun ra nuốt vào, vốn dĩ mềm mại thịt trùng giống thổi khí nhanh chóng trướng đại. Lấp đầy nàng khoang miệng. Mộ Cẩn hai tròng mắt hơi mở, thiếu chút nữa phun ra. Cư nhiên nhanh như vậy liền ngạnh.
“Mẹ kiếp, miệng ngươi giỏi thật đấy.”
Tê Vân đè đầu Mộ Cẩn xuống, đứng dậy, hông cũng bắt đầu chuyển động. Cứng rắn như thiết ©ôи th!t thẳng thọc đến chỗ sâu trong yết hầu Mộ Cẩn.
"Ân… a…”
Hắn mạnh mẽ thúc vào khiến Mộ Cẩn nhíu mày. Tay nàng từ đùi lần ra phía sau, hung hăng bóp chặt cặp mông tròn trịa của Tê Vân.
“Hừ…”
Nàng chủ động nâng người nghênh đón, môi, lưỡi, khoang miệng đồng loạt ra trận.
Yết hầu khẽ động, theo từng nhịp thở trở nên gấp gáp.
“A…” Tê Vân khom người, hai chân vô thức mở rộng, vòng eo cũng bắt đầu đong đưa chậm rãi.
Hắn không ngăn cản nàng. Trái lại, mặc cho nàng chủ động khám phá, quấn quýt nơi thân thể hắn như một bản nhạc trầm mê. Đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua, mang theo từng đợt tê dại lan dần ra sống lưng.
Từng giọt nước nóng ấm trượt xuống, vẽ thành những dấu vết ướt át trên da thịt, mang theo một cảm giác vừa mất khống chế vừa mê muội.
Khi nơi mẫn cảm bị chạm đến, toàn thân Tê Vân khẽ run rẩy. Hô hấp, nhịp tim, mọi giác quan đều như bị nàng nắm giữ trong tay.
Tiếng nước vang lên trong không gian yên tĩnh, càng khiến bầu không khí thêm ám muội.
Cuối cùng, không kìm nén được nữa, hắn buông thả mọi thứ vào khoang miệng nàng, lần đầu tiên từ sau đêm dài ấy tìm được cảm giác thoải mái thật sự.
Tê Vân ngồi trở lại ghế, lồng ngực còn phập phồng dữ dội. Hắn ngẩng đầu nhìn trần nhà, ánh mắt vẫn chưa thể trở về hiện thực.
Mộ Cẩn thản nhiên lau khóe môi, nhẹ nhàng nuốt xuống, vẻ mặt dường như rất hài lòng với “thành quả” thu được.
“Ngươi… vẫn ổn chứ?”
Một gương mặt tròn tròn bỗng thò ra trước mặt khiến Tê Vân giật mình. Hắn chau mày, nghiêng đầu né tránh, còn giơ tay đẩy nàng ra:
“Đừng thình lình xuất hiện như thế, muốn dọa chết người à?”
Mộ Cẩn bị đẩy lui một bước, đưa tay sờ mặt, vẻ mặt không phục:
“Ta đâu còn mụn nữa, mặt cũng sạch sẽ rồi, sao còn bị chê là đáng sợ?”
“Thì vẫn là… xấu nữ thôi.” Tê Vân thản nhiên đáp, không buồn liếc nàng thêm lần nào.
Mộ Cẩn hừ lạnh, ánh mắt liếc xéo:
“Hứ, thế mà có lúc ngươi còn quỳ xuống cầu xin ta…”
Nàng lầm bầm bổ sung, giọng châm chọc:
“Chẳng phải bị hai nữ nhân kia dày vò đến mức vừa ghê tởm vừa bực bội… cả đêm dài mà chẳng tiết ra nổi một giọt.”
Tê Vân bực mình đứng dậy, vừa mặc lại y phục vừa ngáp dài:
“Ngươi có thể đi rồi.”
Thế nhưng Mộ Cẩn không đi, trái lại còn bước theo đến bên giường.
Tê Vân nghiêng người liếc nhìn nàng, khóe môi cong nhẹ, nửa cười nửa không:
“Yên tâm, lần này không thu bạc của ngươi.”
Mộ Cẩn lập tức nghẹn họng.
Nàng suýt chút nữa quên mất bản thân còn thiếu y hai trăm lượng bạc chưa trả.
Nàng ho nhẹ một tiếng, rồi cố ra vẻ thản nhiên hỏi:
“Khụ, ngươi có phải… rất muốn được lục vương nữ ưu ái?”