Ngũ Quang Thập Sắc (NP)

Chương 11

Trước Sau

break

Tại Hoa Triêu, nữ giới được tôn sùng, còn nam giới lại bị xem thường. Bởi chỉ có nữ tử mới có khả năng nuôi dưỡng hoa hồn – một dạng sinh linh kỳ dị đã ăn sâu vào mọi mặt đời sống của người dân nơi đây.

Tác dụng của hoa hồn vô cùng phong phú: từ những công dụng đơn giản như xua đuổi côn trùng, chế biến thực phẩm, bào chế hương liệu và thuốc men, cho đến những năng lực cao cấp hơn như cầu phúc, khẩn nguyện, điều khiển thời tiết, triệu gọi thần linh hay thi triển pháp thuật.

Để dưỡng hoa hồn, nữ tử cần sử dụng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân làm dưỡng chất. Những nữ sư hoa hồn cấp cao đều mang dung mạo tựa tiên giáng trần, luôn có vô số mỹ nam túc trực xung quanh để phục vụ.

Cuộc sống của nam giới ở Hoa Triêu phần lớn phụ thuộc vào nữ nhân. Nếu sinh ra trong gia đình khá giả hoặc may mắn được gả vào chốn tốt, họ có thể sống yên ổn, nhàn nhã. Nhưng nếu xuất thân bần hàn, đa phần sẽ bị bán đi từ khi còn nhỏ.

Mà số phận sau khi bị bán cũng phân thành hai ngả. Kẻ có dung mạo tuấn tú thường được đưa vào kỹ viện, cuộc sống tuy không vinh hiển nhưng cũng không đến nỗi bi thảm. Nếu may mắn, còn có thể được một nữ nhân chọn làm bạn đời, sống an ổn suốt đời.

Ngược lại, nam tử xấu xí thì bị đưa đến vườn hoa hồn, nơi họ trở thành công cụ để tưới tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên đất và hạt giống. Công việc cực nhọc, thân thể bị bào mòn, mà thù lao thu được lại chẳng đáng là bao.

Ngoài việc bị bán vào kỹ viện hay đưa đến vườn hoa hồn, nam tử ở Hoa Triêu còn có một con đường khác đó là trở thành nô lệ cho những gia đình giàu có. Tuy nhiên, đây là khế ước bán đứt, một khi đã làm nô thì suốt đời là nô, thậm chí con cháu đời sau cũng không thoát khỏi thân phận thấp hèn ấy. Sự sống hay cái chết của họ đều nằm trong tay chủ nhân, không có lấy một chút quyền tự do.

Chính vì thế, kỹ viện mọc lên khắp nơi trong nước Hoa Triêu, mà phồn hoa nhất là khu vực Hoa Đô. Hai bên bờ sông hoa anh đào chạy qua kỹ viện san sát hàng trăm nhà, mỗi nhà đều đua nhau khoe sắc, thi tài.

Đến tháng Mười hằng năm, các kỹ viện sẽ tổ chức một sự kiện truyền thống gọi là “Hội Tụ Anh Hùng”. Trong dịp này, người được xếp hạng nhất trong số các công tử tham gia sẽ trở thành “hoa khôi” danh giá, đồng thời được vinh dự ở lại Đệ Nhất Kỹ Viện tại Hoa Đô.

Ngoài ra, cứ mỗi ba tháng, kỹ viện sẽ tổ chức một buổi tụ hội quy mô nhỏ để thu hút khách nhân. Thời gian và nội dung của những buổi này không cố định, khi bắt đầu sẽ có người đánh trống ở cửa để báo hiệu.

Lần này, Thì Hoa Lầu cũng không ngoại lệ, khởi động buổi tụ hội nhỏ để khuấy động không khí. Tin tức về việc Tê Vân tham gia được công bố từ năm ngày trước, vé vào cửa liền bị càn quét sạch sẽ trong chớp mắt. Trên chợ đen, giá vé từ năm lượng bạc một người tăng vọt lên hai mươi lượng, vậy mà vẫn không mua nổi.

Trong tám Quy Nương của Thì Hoa Lầu, Mộ Cận cũng nằm trong số đó. Phân công rõ ràng: hai người canh cổng chính, hai người giữ cửa sau, hai người đứng ở đại sảnh, hai người còn lại tuần tra trong viện. Dù đã bố trí nghiêm ngặt như thế, vẫn có không ít nữ nhân không có vé liều lĩnh xông vào bị bắt giữ tại chỗ.

Phần lớn những người bị bắt đều là đang tìm cách leo tường lẻn vào.

Mộ Cận và Ngô Hà được phân công tuần tra trong viện nên không khó để phát hiện và chặn lại.

“Ài, thật là xui xẻo mà. Sao lại đến lượt bọn mình tuần tra trong này chứ…”

Ngô Hà ngồi thụp xuống dưới tán cây khuất sáng, vừa lau mồ hôi vừa than thở, “Nếu được chia ra ngoài sân thì tốt biết mấy, vừa mát mẻ lại còn được ngắm các công tử biểu diễn nữa.”

Mộ Cận cũng đi tới, ngồi xuống cạnh nàng ta, giọng nhàn nhạt: “Có gì đáng xem đâu. Ồn ào, xô bồ, chen vào chỉ thêm mệt.”

Nhìn mà không được đụng vào thì có nghĩa lý gì? Huống chi, nàng vừa mới quyết định sẽ bỏ tiền ra mua vui một đêm với công tử, kết quả là những người nàng để mắt đến lại đều tham gia buổi tụ hội lần này, giá vé lập tức tăng gấp đôi.

Số bạc ít ỏi nàng tích góp đâu đủ nổi…

“Ai da, muội muội ngốc của ta!”

Ngô Hà kéo nàng lại gần, ghé tai thì thào: “Muội mới tới nên chưa biết. Tụ hội nhỏ ba tháng một lần này ấy à, có thể khiến người ta phát cuồng! Nghe nói lần này còn có màn đặc biệt mời cả khách nhân lên đài biểu diễn khẩu giao, hấp dẫn lắm luôn!”

Mộ Cận nhướng mày, nửa giễu cợt nửa tò mò: “Ồ? Vậy ai khẩu cho ai?”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc