Ngọt Khắc Vào Tim

Chương 33 - chương 33

Trước Sau

break
Trì Yên thật sự không ngờ có sự trùng hợp như thế.

Trách không được ánh mắt lúc trước người đại diện kia nhìn cô có điểm kì lạ.

Bạch Lộ không yên tâm nhắc nhở cô: “Về sau cậu chú ý nhiều một chút, lúc trước tớ có chụp mấy nghệ sĩ của ả ta, mấy người đều là bị bao nuôi cả đấy.”

“Tin đấy nếu không lộ ra thì thuận lợi lên ngôi, tin đó mà lộ ra thì lại tiếp tục bồi dưỡng người tiếp theo. Đây là thủ đoạn MIA quen dùng, may mắn cậu không đi theo ả ta, nếu không thế nào cũng phải bị ả ta chuốc say nhét lên giường một nhà đầu tư nào đó cũng không biết chừng.”

MIA là nghệ danh của người đại diện kia trong giới.

Bạch Lộ tiếp tục nói: “Đến lúc đó cậu có tỉnh lại làm loạn với ả ta, ả còn nói là vì muốn tốt cho cậu nữa. Nếu cậu mà không nghe ả, chẳng những mất trong sạch mà đến sự nghiệp cũng chả có chỗ quái nào tốt lên nửa điểm cả.”

Rất nhiều quy tắc ngầm thật ra đều là từ nguồ đại diện mà ra.

Trì Yên nhíu mày.

Trước kia công việc của cô không liên quan đến cái này, Bạch Lộ cũng không nói cho cô biết, cô nàng vỗ vỗ bả vai Trì Yên: " Dù sao có việc gì cậu cũng có thể tìm Khương Vận, chị ấy nói sao cũng làm ở đó nhiều năm rồi, lain là chị chồng của cậu, nếu có vấn đề nhất định sẽ nghĩ cách giải quyết giúp cậu."

Trì Yên gật đầu, mở khóa cửa xe ra, nói mấy câu tạm biệt với Bạch Lộ, lúc này mới lái xe về nhà.

Lúc Trì Yên về đến nhà, Khương Dịch vẫn chưa về.

Người giúp việc đã về quê kết hôn sinh con, Trì Yên cũng không thích trong nhà có người ngoài đi lại, lúc Khương Dịch chưa về, cô cảm thấy trong nhà quá trống vắng, cho nên mới tìm một cô gái nhỏ, cũng coi như tìm bạn cho chính mình.

Sau Khương Dịch về, cô cũng không tìm người giúp việc linh tinh nữa.

Thời gian còn sớm, Trì Yên không vội vã nấu cơm, cầm túi đồ Bạch Lộ mua cho cô đi vào toilet.

Dựa theo kết qua sau mấy lần thử que, kết quả đều là âm tính.

Khe ngón tay của Trì Yên đã ra không ít mồ hôi, có chút dính, cô giật giật ngón tay, cuối cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi, yên lòng đi rửa tay.

Dưới vòi nước lạnh rửa tay thật sãhj, Trì Yên còn chưa rửa tay xong, bụng dưới đã truyền đến một cơn đau quặn.

Quen thuộc lại rất kịch liệt.

Trước kia Trì Yên ghét nhất loại phản ứng sinh có dì cả này, cho rằng đây là điểm phản lại con người, thế mà lần này lại vui chưa từng thấy.

Vốn dĩ cô vẫn chưa yên tâm lắm, nghĩ lại muốn lén lút đến bệnh viện kiểm tra, lần này khá tốt, bệnh viện căn bản không cần phải đi nữa rồi.

Trì Yên lập tức rút tay ra khỏi vòi nước lạnh, sau khi đóng vòi lại, cầm khăn lông lau tay.

Không có cách nào, cô thật sự không quá muốn có con.

Ít nhất hiện tại vẫn chưa muốn có con.

Sau khi vui vẻ, Trì Yệ lại khôi phục lại tâm trạng suy yếu mỗi lần dì cả ghé thăm như bình thường.

Uống đến mấy chén đường đỏ, sau khi chạy vào toilet mấy lần, Trì Yên thật sự không dám uống nữa, nằm trên giường lấy cái gối lọt để trên bụng, cầm di động bắt đầu xem kịch bản.

Cứ xem đến tầm 8h tối, Weibo Trì Yên có tin nhắn.

Là Lục Cận Thanh gửi tới một số điện thoại.

Trì Yên còn nghĩ là của cậu ta, vừa định hỏi cậu có chuyện gì, đầu bên kia đã giải thích: 【 là số riêng của chị Khương Vận, chị dâu lưu vào trước đi. 】

Trì Yên sợ chờ lát lại quên mất nên lập tức lưu lại vào trong danh bạ.

Kia đầu không có động tĩnh gì nữa.

Trì Yên nhàn đến nhàm chán, kịch bản cũng lười xem, lên search thử Đỗ Vũ Nhu.

Lúc ấy, Lục Cận Thanh rõ ràng có tag hai người bọn họ, Đỗ Vũ Nhu hình như cũng rất hot, hiện tại fans còn đông hơn của cô đến mấy lần.

Lúc Trì Yên vào Weibo của cô ta, có thấy được giới thiệu.



Nữ chính của《 nhiếp hồn 》.

Trì Yên có nghe qua bộ phim này, mấy năm nay đặc biệt được có một IP chế tác siêu hot, vì được chuyển thể từ ŧıểυ thuyết huyễn huyền, vốn đã có cả ngàn vạn fans nguyên tác rồi, so với bộ phim văn nghệ cô đang đóng kia quả thật nổi hơn rất nhiều.

Bộ phim này hình như hai tháng nữa sẽ khởi quay, nhưng diễn viên đã cơ bản định xong rồi, trước khi xuất trận mà đã cực kì hot rồi.

Nhưng mà, Trì Yên cũng chả chú ý lắm.

Cô chỉ biết vai Lục Chi Nhiên đóng là nam 2, nam chủ là do một ảnh đế lâu năm sắm vai.

Đại khái cũng vì có chút vấn đề, cho nên mới lùi lịch khai máy một thời gian.

Trì Yên tìm thử quyển truyện xem《 nhiếp hồn 》

Nguyên tác không có nhiều đất diễn của nữ chính, nên nói dù Đỗ Vũ Nhu là nữ chính, nhưng đất diễn cũng chỉ tương đương vai nữ 3 trong những bộ phim khác mà thôi.

Nhưng cho dù có như thế, thì nó vẫn là một cơ hội hấp dẫn để khán giả chú ý đến.

Trì Yên nâng cằm nghĩ, vai chính này của Đỗ Vũ Nhu có thể nào là do MIA dùng phương thức nào đó để giành về không?

Không nghĩ ra được.

Hình như có chút lấy bụng ŧıểυ nhân đo lòng dạ quân tử, nhưng mà, nghe ra cũng không có gì không đúng.

Trì Yên lắc lắc đầu, lau dọn mặt bàn.

Mấy phút nữa là đến 8h rưỡi rồi.

Buổi tối Trì Yên cũng vẫn chưa ăn cơm, cô cũng không ăn được bao nhiêu, nhưng sợ cứ như thế sẽ bị đau dạ dày, nên chỉ có thể chậm rì rì đi xuống dưới nhà nấu cơm.

Đầu mùa hạ, cô còn dán lên bụng cái túi chườm ấm.

Không biết là do tác dụng của túi chườm ấm, hay là do thể chất của cô tốt hơn, bây giờ cũng không còn quá đau nữa.

Phòng khách lầu một vẫn an tĩnh trống vắng như cũ.

Trì Yên mở tủ lạnh ra, sau khi nhìn cả cái tủ đều trống rỗng, cuối cùng thật sự không chịu nổi được cái khí lạnh cứ đánh vào mặt mãi, mới đưa tay đẩy.Cửa tủ lạnh bị cô đóng lại.

Chỗ lối vào cửa bị ai đó mở ra.

Trì Yên còn tưởng mình nghe lầm, quay đầu nhìn qua, vừa hay nhìn thấy người đàn ông đang cúi đầu đổi giày.

“Từ từ đã.”

Anh ngẩng đầu nhìn cô.

“Khương Dịch, anh có uống rượu không?”

“Không có, sao vậy?”

Khương Dịch đứng ở chỗ ánh sáng không tốt lắm, anh không thay giày nữa, đi lên mấy bước về nơi sáng ngời kia, “Ăn cơm chưa?”

“Chưa ăn ạ,” Trì Yên trở tay chỉ chỉ tủ lạnh, “Chúng ta đi siêu thị đi.”

Khương Dịch nâng tay xem giờ, “Bây giờ sao?”

“ nếu anh mệt, em cũng có thể tự đi một mình……”

Trì Yên hơi ngửa đầu nhìn anh, “Nhưng mà bây giờ đêm khuya tĩnh lặng, khả năng không an toàn.”

8h rưỡi ở thành phố lớn, cô nhóc này cũng không thấy xấu hổ mà bảo là đêm khuya tĩnh lặng.

Khương Dịch nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, khóe môi nhẹ nhàng câu lên.



“Mặc thêm áo vào, bên ngoài có gió đấy.”

Lúc này bụng nhỏ của Trì Yên vẫn nóng, cô gật gật đầu, sau đó lên lầu lấy một cái áo khoác, sau khi soi gương lại thấy không hợp lắm.

Cô cùng Khương Dịch ra ngoài như vậy, khẳng định sẽ bị người ta nhận ra.

Tuy rằng khả năng này rất nhỏ.

Trì Yên cuộn tóc lại, ngồi xổm trước tủ quần áo, lấy bộ tóc giả lần trước Bạch Lộ đưa cho cô ra.

Là kiểu tóc chấm vai hơi cuộn, tóc mái cũng có một lớp mỏng.

Sau khi xử lí xong, Trì Yên soi gương, lúc này mới vừa lòng với thiếu nữ trong gương.

Cô lại kéo đôi dép lê chạy xuống lầu.

Người đàn ông đưa lưng về phía cô đang uống nước, nghe thấy tiếng cô xuống lầu, nghiêng đầu nhìn cô một cái.

Hình như anh có sửng sốt vài giây, sau đó ho nhẹ một tiếng.

Trì Yên sờ sờ mái tóc ngắn mới của mình, hai mắt long lanh, “Khó coi lắm à?”

Khương Dịch cảm thấy Trì Yên giống nữ sinh vị thành niên đang học cao trung.

Lúc anh vừa mới quen Trì Yên, cô nhóc này chính là để tóc dài, lại buộc thêm cái đuôi ngựa, lúc đi đường tóc ở phía sau nhẹ nhàng đung đưa

Một chút một chút đều có thể đem tâm trí vốn chẳng gợn sóng của anh đảo loạn cả lên.

Khương Dịch lần đầu tiên nhìn thấy Trì Yên như thế mày, mắt anh hơi nhíu lại, cúi người chạm nhẹ lên môi cô, thấp giọng nói mấy chữ: “Đẹp muốn chết.”

“……”

Bên tai Trì Yên nóng lên, hận không thể chui vào trong tủ lạnh bình tĩnh một chút.

Bên cạnh ŧıểυ khu có một siêu thị lớn, mở cửa 24h.

Lúc hai người Trì Yên và Khương Dịch đi vào, bên trong có không ít người, bốn phương tám hướng đều chưng sáng đèn, khiến cho mấy thứ hàng hóa trên kệ cao bị chiếu mà to lên.

Khương Dịch đẩy xe, Trì Yên đi bên phía tay phải của anh, cứ từng cái, từng cái ném đồ ăn vặt vào, ném đến chả biết mệt là gì luôn.

Trong tầm tay luôn không ngừng có người đi qua, cũng may không ai chú ý đến hai người bọn họ.

Tới khu rau quả, Trì Yên nghiêng đầu hỏi Khương Dịch: “Khương…… Dịch, anh muốn ăn gì?”

Chữ “Dịch” bị Trì Yên áp đến gần như không nghe thấy được.

Cô không dám quá lớn tiếng gọi anh.

Khương Dịch giống như căn bản không lưu ý gì, nghiêng đầu nhìn một bên khác, “Tùy em thôi.”

Vì thế Trì Yên liền thật sự tùy mình, mua tất cả đều là các loại rau quả cô thích ăn.

Chờ Trì Yên thanh toán xong quay lại, vẫn thấy Khương Dịch nhìn về phía hướng kia.

Trì Yên không nhịn được cũng nhìn thoáng qua.

Cô bị cận thị, hơn nữa so Khương Dịch bị cận thị còn nặng hơn một chút. Khoảng cách xa như vậy, Khương Dịch có thể thấy rõ, nhưng Trì Yên nhìn thì đã có điểm mơ hồ rồi.

Trì Yên đem đồ ăn bỏ vào xe đẩy, sau đó nửa híp mắt nhìn qua.

Bên cạnh có một đẩy mạnh tiêu thụ viên*, vừa nhìn thấy cô đã hoảng sợ, lúc bước đến bên kia càng lúc càng gần, đột nhiên người đàn ông phía sau lại thấp giọng cười một tiếng.

Ngay sau đó tay Trì Yên bị anh giữ lại, “Đừng nhìn.”

(*kiểu mấy người hãy chào hàng, giới thiệu sản phẩm.... đó)
break
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc