Trì Yên thật ra cũng không phải là có thiên phú, chỉ là lúc học đại học phải chịu đựng sự hun đúc của Bạch Lộ, nghe mấy loại tiếng kêu này nhiều quá, nếu học không giống thì cô còn làm diễn viên thế quái nào được.
Cô nhìn màn hình trong tay Khương Dịch dần tối, rồi mới nâng mắt lên nhìn anh: "Có phải em làm hơi quá mức rồi không?"
Trì Yên cũng không ngờ Khương Du Sở thuần khiết như thế
Rõ ràng cũng sấp xỉ tuổi cô rồi, thế mà lại đối lập hoàn toàn, mà thật ra, hình như tâm tư cô có vẻ không thuần khiết lắm thì phải.
Trì Yên giơ tay chạm chạm cái mũi.
Đây là động tác cô quen làm khi cảm thấy buồn bực
“Em nói xem?”
Khương Dịch tùy tiện ném điện thoại trong tay lên trên giường, sau đó nghiêng mắt nhìn cô.
Ánh mắt đen kịt, gợn sóng cuồn cuộn.
Dựa vào hiểu biết của Trì Yên đối với anh, lập tức biết bản thân đã châm lửa lên người rồi.
Cô nhanh chóng chống tay bò dậy lăn qua bên giường kia, đánh đòn phủ đầu: "Nghe nói thời kì đầu mang thai không nên làm loại chuyện này đâu...."
Nói giống hệt như cô đã chắc chắn mình có thai ấy.
Khương Dịch chả coi lời cô nói ra gì, cúi người áp đè lên, nam nữ quả thật chênh lệch quá lớn, cho dù là sức lực hay là thể trọng, anh vừa sát lại, lập tức có cái bóng cực to chùm đến.
Khương Dịch thật sự rất đẹp trai, một khuôn mặt hoàn hảo không góc chết, không cần nói cũng chả cần làm gì cả, thế mà vẫn có thể câu hồn đoạt phách người ta.
Trì Yên có thể hiểu được nguyên nhân vì sao Thẩm Ninh bị anh từ chối nhiều lần như vậy mà vẫn thích anh.
Đến hồn cô cũng đã bị câu đi một nửa mất rồi, nhưng tốt xấu gì thì cũng vẫn còn một nửa, "Được thôi, nếu hôm nay anh nhất định muốn, vậy em phải đi chuẩn bị trước một chút...."
Ngay trước khi bị anh đè trên giường, Trì Yên đã lăn long lóc ra, trở mình bò lên trước rồi, nhưng bò chưa được 10cm đã bị anh túm lấy mắt cá chân.
Cô cũng không tiếp tục dịch lên phía trước nữa, kéo ngăn tủ đầu giường, lấy ra mấy cái áo mưa mua từ hôm trước, lập tức mở ra mấy cái.
Khương Dịch cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Trì Yên mở một đống ra, sau đó cẩn thận tỉ mỉ dơ lên nhìn.
“Trì Yên, em làm gì thế?”
“Em nhìn xem có dấu bị kim đâm vào không. ”
Khương Dịch thấp giọng mắng một tiếng, tay giữ mắt cá chân cô tăng thêm chút lực, kéo cô túm lại phía mình
Trì Yên vẫn đang trong tư thế nằm bò, mới vừa xác nhận không có lỗ kim, đã bị anh đè xuống bên dưới, giọng anh rất thấp, hô hấp vừa nặng lại vừa nóng phả hết lên tai cô: “Xem xong rồi, hửm?”
“……”
Giữa hai chân Trì Yên bị chống, sợ tới mức không dám lên tiếng.
“Không nói lời nào, anh coi như em xem xong rồi.”
Căn bản Khương Dịch cũng không cho cô cơ hội nói chuyện, nụ hôn đã dừng trên cổ cô, tay từ bả vai cô vòng qua, rất nhanh đã kéo áo ngủ cô từ trên bả vai kéo xuống.
Trì Yên run một chút, rầu rĩ hừ một tiếng.
Cả nụ hôn và tay anh đồng thời hướng một đường đi xuống, nụ hôn tinh tế ngọt ngào lại có chút vội vã.
Trì Yên bị anh hôn đến mức có chút khó nhịn đến mức đất muốn rung lên luôn rồi, muốn chuyển thân mình qua, eo lại bị anh ấn không thể động đậy.
Nụ hôn của Khương Dịch vẫn tiếp tục đi xuống.
Hô hấp Trì Yên cũng theo đó mà run lên, thở hổn hển: "Khương Dịch, anh nhanh lên một chút....."
Phía bên dưới, người đàn ông hình như hơi thấp giọng cười một tiếng: "Anh không muốn em."
Thân thể Trì Yên không tốt.
Không mang thai là tốt nhất, nhưng nhỡ đâu thật sự có, anh cũng không dám làm xằng làm bậy.
Trước khi có kết quả chính xác, Khương Dịch cũng chỉ có thể coi như cô có thật mà làm thôi
Lúc anh nói chuyện, hơi thở đều phả lên đùi Trì Yên, tay cô khẩn trương ga trải giường, tức giận đến muốn khóc.
Người này quả thực không biết xấu hổ, đem người ta trêu chọc ra rồi, sau đó lại nói với cô là không muốn làm.
Trì Yên hít cái mũi, “Vậy anh đứng lên!”
Khương Dịch không nghe cô, cúi đầu, môi dán lên cái đùi trắng nõn mềm mịn của cô, sau đó hướng lên trên, lại lên trên nữa.
Trì Yên “A” một tiếng, so vừa rồi còn muốn quyến rũ câu hồn hơn nhiều, cơ thể mềm nhũn, thế mà ngược lại eo lại căng lên mấy phần.
Khương Dịch không dám làm thật với cô, Trì Yên cùng anh lặn lộn nưat ngày, cuối cùng vân dùng tay giải quyết cho anh.
Trì Yên không có kinh nghiệm, lại không có nhiều sức lực, sau khi xong việc động cũng không muốn động, lòng bàn tay nóng lên, ngón tay cũng lười động dù chỉ một chút.
Cô nhắm mắt nằm lên trên giường, một chốc cũng không ngủ được, không biết qua mấy giờ, lại nghe thấy Khương Dịch gọi điện thoại.
Là gọi cho Lục Cận Thanh, ý thức của Trì Yên vẫn tỉnh táo.
Hình như Khương Dịch cho rằng cô ngủ rồi nên ép giọng xuống rất thấp, "Cái người mới họ Đỗ kia, cậu cố gắng kí ít mấy năm đi."
Anh hình như không nhớ rõ tên Đỗ Vũ Nhu
Trì Yên và Đỗ Vũ Nhu đều kí hợp đồng 3 năm, vấn đề này khi bàn hợp đồng cô đặc biệt chú ý đến.
Nói ngắn hơn…… Dường như còn có hợp đồng một năm thì phải.
Nhưng vấn đề là hợp đồng đã ký, nếu sửa ít đi se tính là vi phạm hợp đồng đấy, Trì Yên mơ mơ màng màng nghĩ.
Ngắn ngủn vài phút, Khương Dịch dường như cùng đã thương lượng ồn thỏa với Lục Cận Thanh rồi.
Đến lúc sau thì Trì Yên đã mơ hồ ngủ mất, chỉ cảm thấy có một đôi tay hơi chuyển người cô lại, dường như sợ đánh thức cô, chỉ ôn ôn nhu nhu mà ôm vào trong ngực.
Khương Dịch rũ mắt nhìn cô
Trên mặt cô gái nhỏ vẫn còn đỏ ửng không biến mất, kéo dài đến cả vành tai đều có chút phiếm hồng, dịu dàng lại sạch sẽ.
Nhắc nhở Lục Cận Thanh phải giám sát Đỗ Vũ Nhu một chút, lúc này Khương Dịch mới cắt điện thoại, tắt đèn ngủ đầu giường, duỗi tay sửa lại góc chân cho Trì Yên. Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, có người rất nhanh đã đi vào giấc mộng rồi.
·
Trì Yên rất nhanh đã đem việc xác nhận có thai hay không lên lịch trình Mấy hôm nay cô bận, suýt chút nữa đã có lần quên mất tiêu chuyện này, nhưng mà dì cả vẫn tiếp tục lu9f ngày, hơn nữa hôm nay lần thứ hai cô không muốn ăn, buổi chiều sau khi quay xong, gọi điện thoại cho Bạch Lộ.
Bạch Lộ vẫn chưa tan làm, Trì Yên liền lái xe đỗ ở dưới lầu tòa soạn của bọn họ.
Lúc cô đến có mua hai ly nước chanh, lạnh lạnh mát mát, thanh nhiệt lại giải độc nữa chứ. Sau khi Trì Yên uống hết một ly nước chanh, rốt cuộc cũng thấy Bạch Lộ đi ra.
Bạch Lộ sợ cô chờ sốt ruột, múa may hai tay giống như Vịt Donald chạy chậm qua đây, đến khi kéo cửa xe ra ngồi thì đã thở hồng hộc rồi.
Trì Yên chờ cô nàng hít thở bình thường trở lại mới đưa ly nước chanh còn lại qua.
“Hôm nay không đi săn tin sao?”
“Lời này có vô nghĩa không cơ chứ, đi săn tin thì bây giờ cậu còn có thể thấy tớ ở đây à?"
Bạch Lộ lấy ống hút hút một ngụm nước chanh, “Yên Nhi, hôm nay sao cậu cẩn thận thế, đến tìm tớ còn mang theo đồ uống sao?”
Trì Yên: “……”
“Một ly nước chanh này là để mua chuộc tớ à?”
Trì Yên: “Nhìn tớ giống loại người này sao?”
Được rồi…… cô thật là như thế.
Bạch Lộ cũng không tiếp tục trêu ghẹo cô nữa, sau khi uống ngụm nước cho bớt khát mới hỏi cô: "Nói đi, muốn nhờ tớ làm gì hả?"
Trì Yên khởi động xe, “Tới rồi cậu sẽ biết.”
Xe rất nhanh đã ngừng lại ven đường.
Bạch Lộ nhìn ra hiệu thuốc bên ngoài, “Cậu bị bệnh à?”
“Giúp tớ mua que thử thai được không, chị gái Lộ Lộ?"
Bạch Lộ bị 4 chữ cuối cùng của cô làm cho trợn trắng mắt, phải một lúc sau mới chú ý đến nửa câu phía trước của cô.
Mắt cô nàng căng ra, "Cậu với Khương tổng....."
Trì Yên gật gật đầu, “Tuy rằng tớ vẫn chỉ là diễn viên tuyến 18, nhưng thật sự không thích hợp để đi mua cái đồ này."
Dừng một chút, cô còn nói thêm: “Đi bệnh viện dường như cũng không thích hợp lắm.”
Trì Yên cũng không phải không nghĩ tới cách đi tìm Thẩm Văn Hinh.
Chỉ là nếu để Thẩm Văn Hinh biết chuyện này, cô cảm thấy nếu thực sự có, đến lúc đó không cần nói nhất định sẽ làm khó Khương Dịch.
Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ nghĩ ra biện pháp này có thể thử trước một chút.
Bạch Lộ liên tiếp hít mấy hơi liền, sau đó lấy khẩu trang, đeo kính râm lên, xoay người muốn xuống xe.
Trì Yên vội túm chặt cô nàng, “Cậu che kín mít như thế làm gì?”
Nhìn qua như kiểu muốn đi cướp ngân hàng ấy, vừa thấy đã khiến cho người ta hoài nghi rồi.
Bạch Lộ trừng mắt liếc cô một cái, cuối cùng miễn cưỡng bỏ kính râm ra, vội vàng lao vào trong tiệm thuốc.
Mười phút sau, Bạch Lộ vẻ mặt buồn bực đem túi nhét vào tay Trì Yên.
Vừa rồi cô nàng đang chọn que thử được một nửa, cô nhóc này lại bảo một que sẽ có khả năng sai sót lớn, làm cô phải quét sạch đống que thử có trong cửa hàng về.
Lúc tính tiền, ánh mắt cái cô thu ngân kia nhìn cô liên tục thay đổi.
Trì Yên có điểm muốn cười, nhưng lại sợ Bạch Lộ đánh cô, chỉ dám nghiêng mặt ra ngoài cửa sổ.
Bạch Lộ rộng lượng, cũng không chấp nhặt với cô
Nửa giờ sau, lúc Trì Yên đưa cô nàng đến cửa nhà, cô cũng đã gần như quên sạch truyện này rồi, lại tiếp tục nên tán chuyện lại tán chuyện.
Bát quát chuyện mấy hôm trước, khi hot search hừng hực gào tên Đỗ Vũ Nhu với Lục Cận Thanh, trên mạng truyền tin hot, nói Lục Cận Thanh ngã vào tình yêu rồi.
Nhưng Trì Yên cảm thấy, Đỗ Vũ Nhu chắc không lọt được vô mắt Lục Cận Thanh đâu.
Trì Yên nghe cô bạn nói lại nói, cũng không có cắt lời cô, chờ cô nói đến khi khát nước mới đưa một chai nước qua: "Nước chanh hết rồi, uống tạm cái này đi!"
"Lộ Lộ!"
“Sao thế?”
“Cậu giúp tớ chú ý Đỗ Vũ Nhu một chút.”
Bạch Lộ dù sao cũng paparazzi, so với cô thì tiện hơn nhiều.
Trước nay cô không hề nói với cô ấy về Đỗ Vũ Nhu này
Bạch Lộ có chút kinh ngạc nhìn cô: “Cậu quen cô ta à?”
Trì Yên gật gật đầu, “Trước kia quan hệ cũng không tệ lắm.”
Bạch Lộ hiểu rõ, “Cô ta cướp bạn trai của cậu à?”
“……”
Khả năng mấy người làm paparazzi bọn hộ trí tưởng tượng đều bay xa hơn so với người thường gấp mấy lần mất, Trì Yên thuận miệng trêu ghẹo một câu: “So với chuyện đó lại càng nghiêm trọng hơn.”
Trì Yên tự hỏi vài giây, vẫn đơn giản kể lại chuyện trước kia với Bạch Lộ một lần.
Trì Yên tận lực tự thuật một cách nhẹ nhàng bâng quơ, tránh nặng tìm nhẹ.
Bạch Lộ vẫn nghe đến nước mắt lưng tròng, cô quen rất nhiều người, nhanh chóng tìm cài người hỏi thăm về Đỗ Vũ Nhu, “Nghe nói là bị bao nuôi.”
Bạch Lộ “Sách” một tiếng, “Đúng rồi, hiện tại người đại diện phụ trách cô ấy……”
Là đối thủ một mất một còn của Khương Vận.
Trì Yên cho rằng đây là trọng điểm rồi, kết quả không ngờ Bạch Lộ dừng một chút, sau đó ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói một câu: “Liên quan đến tình địch của cậu…… Cô ta cũng chính là chị dâu của Thẩm Ninh.”