Từ Nhân Nhân sắc mặt ửng hồng, hai mắt mê ly, qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm nước, mảnh vải ở giữa có màu đậm hơn xung quanh vài tông.
Trình Nghiệp cảm thấy thời điểm không sai biệt lắm, nên anh cởi qυầи ɭóŧ của hai người ra, dươиɠ ѵậŧ nóng lòng nhảy ra, anh gấp không chờ nổi ấn dươиɠ ѵậŧ của mình vào lỗ hoa, quy đầu đã ướt đẫm nước hoa.
“Em chảy nhiều nước quá, cho anh mượn một ít, quy đầu hơi khô.”
Anh vừa nói vừa đỡ bộ phận sinh dục chọc vào lỗ, cố gắng lấy thêm càng nhiều nước nhầy.
Từ Nhân Nhân đã bị cọ đến khó chịu, cô rêи ɾỉ và yêu cầu anh nhanh đi vào.
Kỳ thật Trình Nghiệp cũng nhịn đến không chịu được, trên trán nổi lên gân xanh, mấy giọt mồ hôi trượt xuống một bên gò má. Anh nửa chống đỡ bộ phận sinh dục của mình, từ từ chui vào lỗ mật, lợi dụng sự ẩm ướt ở lối vào. Phần trước vừa tiến vào liền bị thịt âʍ đa͙σ mềm mại hút chặt, anh rêи ɾỉ, dùng sức hạ eo xuống, đẩy phần lớn vật cứng vào trong lỗ hoa.
"A ha..." , Từ Nhân Nhân thỏa mãn phát ra một tiếng thở dài, hư không bị toàn bộ của anh lấp đầy.Trình Nghiệp đấu đá lung tung, trong hang hoa, cạo từng tấc da thịt mềm mại trên vách hang, anh thỉnh thoảng thay đổi góc độ, cố gắng nuông chiều từng ngóc ngách của mình.
Nước hoa liên tục tuôn ra, tràn ra từ chỗ hai người giao hợp. Cảm giác tê dại do vật cứng mài mòn da thịt âʍ đa͙σ làm Từ Nhân Nhân không nhịn được run rẩy. Cô nâng eo lên phối hợp với động tác ra vào của anh, miệng cô phát ra một tiếng rêи ɾỉ da^ʍ đãиɠ nhưng bị anh chặn lại.
Hai tay anh bóp eo thon thả của cô, tăng thêm lực, mỗi một cái đâm như đâm sâu vào trái tim cô. Tiếng bộ phận sinh dục va chạm với nhau và tiếng nước tràn ngập cả căn phòng.
Người Từ Nhân Nhân bị anh đâm cho rung lên, cô vươn tay ôm lấy cổ anh, "Ôi, sâu quá...".
Ánh mắt anh sâu thẳm, bên dưới không ngừng di chuyển, xâm chiếm cô từng chút một, "Không sâu thì làm sao em có thể thoải mái? Hả?"
Sau mấy chục lần đẩy đưa liên tục, anh đỡ cô dậy, họ ngồi trên giường đối diện nhau, phần thân dưới vẫn dính liền vào nhau.
Ánh mắt họ quấn lấy nhau, chữ “yêu” bị nghiền nát trong ánh mắt họ, họ truyền đạt cho nhau mà không chút đắn đo.
Anh ôm eo cô, cô ôm cổ anh. Môi hai người dính vào nhau như nam châm, không muốn tách ra.
Bọn họ ăn ý bắt đầu cử động phần thân dưới , Trình Nghiệp thọc vào rút ra trên dưới, Từ Nhân Nhân lắc lư trước sau, nhưng vẫn chưa đủ, không đủ sâu hoặc đủ mạnh để khảm cơ thể người kia vào trong cơ thể cô.
Trình Nghiệp duỗi thẳng eo, hung hăng đẩy lên phía trên, đồng thời nắm lấy vòng eo thon gọn của Từ Nhân Nhân eấn xuống.
Chà... lẽ ra nên như vậy, cảm giác hai người hòa thành một...
Vật cứng của anh cứ thế ra ra vào vào trong cơ thể cô, hai con thỏ của cô thì xóc nảy lên xuống theo cơ thể cô, thật là hấp dẫn.
"Ừm...mạnh lên một chút, chồng ơi, em sắp ra rồi..." Từ Nhân Nhân ôm chặt lấy cổ anh, thỉnh thoảng phát ra tiếng rêи ɾỉ, cầu xin anh cho cô vui sướиɠ mà cô hằng mong ước.
"Được rồi, chồng cho em..." Trình Nghiệp bắt đầu đẩy mạnh, đẩy hông thật mạnh và nhanh, mỗi một lần đâm vào như xuyên qua cô một lần.
"A!" Một ánh sáng trắng lóe lên trước mắt Từ Nhân Nhân một lượng lớn nước sốt từ trong lỗ hoa phun ra, thịt trong lỗ hoa không khỏi siết chặt lại, một cỗ cảm giác sảng khoái nhanh chóng truyền từ bên dưới đến toàn thân cô khiến cô run rẩy.
Cột thịt của Trình Nghiệp dính đầy nước, bị cái lỗ kẹp lại, đột nhiên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cảm giác như có thứ gì đó sắp phun ra, duy trì tần số và cường độ vừa rồi, tiếp tục đẩy mạnh mấy chục lần mới phát ra âm thanh. Cổ họng anh gầm lên, một vũng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy ắp phun sâu vào cơ thể Từ Nhân Nhân, hai người ôm chặt lấy nhau...
Dù đã làm vô số lần nhưng mỗi lần làm họ đều cảm giác hai người vẫn phù hợp với nhau như cũ. Giống như làm cả đời cũng không bao giờ cảm thấy mệt mỏi.
Sau khi Trình Nghiệp ôm vợ đi tắm, anh liền bế cô trở lại giường rồi ru cô ngủ. Từ Nhân Nhân thật sự mệt muốn chết rồi. Trước khi đi ngủ, cô không quên dặn anh đặt thêm đồng hồ báo thức để tránh việc sáng mai không dậy được, nói xong chưa bao lâu cô liền chìm vào giấc ngủ.
Trình Nghiệp mỉm cười cưng chiều, ngoan ngoãn đặt đồng hồ báo thức, tắt đèn rồi ôm cô vợ nhỏ vào lòng mà ngủ.