Chỉ là đau đớn đánh thức cô.
Cô không dự đoán được chính mình nhất thời sơ ý đẩy bản thân đến nguy hiểm.
Tự chủ của thiếu niên vốn dĩ đang ở giới hạn, ngay lúc đó cậu mơ hồ dâng lên ý niệm chiếm hữu cô, cho dù chỉ có 1% cũng đủ phá vỡ lực tự chủ.
“Chị thật là…Tưởng bị đυ..”
Lăng Thanh Viễn để cô ngồi lên trên eo hắn, hông hơi hướng lên trên đâm, dươиɠ ѵậŧ cùng huyệt thịt giao hòa một cách nguyên thủy nhất. Những nếp gấp thịt trong âʍ đa͙σ bị đâm đến càng sâu, Lăng Tư Nam bỗng nhiên lắc đầu, áp xuống giọng nói sốt ruột giữ chặt cổ tay hắn: “Không thể…Thanh Viễn.”
Tự làm bậy không thể sống, Lăng Tư Nam cảm thấy giờ khắc này chỉ có thể tự cứu.
Bên ngoài cha Lăng mẹ Lăng cãi nhau không ngừng, bên trong chị em hai người đυ. nhau trên giường.
Lăng Tư Nam rõ ràng tưởng rút lui, nhưng bị tiếng sấm đột nhiên vang lên dọa sợ tới mức ngã xuống.
Sau đó…
Lăng Tư Nam khiếp sợ cúi đầu, ánh mắt nhìn vào chỗ dươиɠ ѵậŧ đang giao hợp, không thể tin được lần đầu tiên…
Bị chính mình ngồi không có.
Vì cái gì cùng dự đoán của chính mình không giống nhau, không phải là nên có một lực cản lớn? Không phải là bùng nổ xé rách đau đớn?
Cô chậm rãi nâng mắt, ánh mắt cùng hắn giao triền, bất thình lình ngoài ý muốn làm cô có chút xuất thần, xem nhẹ phía dưới chua xót. Dưới thân Lăng Thanh Viễn cũng không chịu nổi, một khắc xỏ xuyên qua kia hắn không hề chuẩn bị, dươиɠ ѵậŧ thẳng tiến không lùi cắm sâu vào trong ŧıểυ huyệt của cô. Mười tám năm chưa hề bị khai phá đường đi chật đến không thể tưởng tượng, hỗn hợp dư thừa dâm thủy toàn bộ bao lên dươиɠ ѵậŧ của hắn.
“Có chuyện gì không cần cãi nhau ở chỗ này. Bà muốn đánh thức mọi người dậy?” Âm thanh của ba Lăng vang lên ở ngoài, thậm chí gần trong gang tấc. Lăng Tư Nam vừa mới phá thân, toàn thân đau đớn không có một chút sức lực, cắm vào tiếp cũng không được mà muốn rút ra cũng đau, lập tức liền mềm nằm xuống trên người hắn.
Cô khụt khịt mũi, nước mắt thi nhau tuôn ra, vừa tủi thân vừa khó chịu.
Lăng Thanh Viễn nhịn xuống du͙© vọиɠ muốn đâm sâu vào, vuốt ve cái gáy của cô, một tay khác nhẹ nhàng xoa bóp mông của cô, dời đi lực chú ý: “Chờ một lát thì ổn rồi!”
Cô là của hắn.
Hiện tại. Toàn bộ.
“Quả nhiên là vẫn sẽ đau.” Dừng lại một lát, cô đờ đẫn mở miệng.
Thong dong như hắn lần đầu tiên tay chân luống cuống, nâng lên tay nhẹ nhàng lau sạch nước mắt của cô.
Chính mình sai lầm, lại tiếp tục rối rắm thì hơi làm ra vẻ, Lăng Tư Nam hít một hơi thật sâu, ra vẻ thoải mái vỗ ngực của hắn: “Đều tại cậu…To như vậy làm gì.”
Lăng Thanh Viễn thực hưởng thụ, giây tiếp theo duỗi tay xoa nắn cặp vυ" của cô đáp trả: “Cảm ơn. Đều lớn.”
Lăng Tư Nam tức giận muốn đấm bẹp hắn, nhưng thủ pháp của hắn quá linh hoạt, lòng bàn tay phối hợp với năm ngón tay xoa nắn khiến tim cô loạn nhịp, ngay cả đau đớn bị phá thân cũng giảm bớt không ít.
Hai người liền như vậy một trên một dưới kề sát, một đôi chị em ruột, hai thân hình trần truồng.
Bên ngoài còn ở cãi nhau.
Lăng Tư Nam ghé vào trên người hắn, lắng nghe tiếng tim đập, hơi chút hòa hoãn khẩn trương cùng đau đớn, rốt cuộc nhớ tới vẫn còn sợ hãi: “…Nếu bọn họ tiến vào thì làm sao bây giờ?”
“Thì để bọn họ xem.” Lăng Thanh Viễn cười: “Cách một bức tường, chính mình con trai đυ. chính mình con gái, rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.”
“Lăng Thanh Viễn, cậu…” Biến thái.
Giống như cảm giác được cô không đau nữa, Lăng Thanh Viễn ôm cô trở mình.
“Tôi đều nói với ông, gửi con bé đi trường học, ông còn vì mặt mũi làm nó trở về, ông xem gần nhất Viễn Viễn đi sớm về trễ, theo nó học cái xấu, về sau chưa chắc nên người!”
Bên trong cánh cửa, cực to thô dài ©ôи th!t của thiếu niên bắt đầu thăm dò đâm sâu vào trong.
Lăng Thanh Viễn chỉ nghe xong mấy chữ bên ngoài, liền dựa vào cô nói chuyện, Lăng Tư Nam lực chú ý đều tập trung vào trên hùng khí, cũng không để ý bên ngoài nói gì, trong đầu đều là âm thanh ái muội quyến rũ của hắn.
“Chị, hiện tại tôi sẽ đυ. vào toàn bộ.”
Nhục huyệt co chặt, từng đợt lại từng đợt không sức chống cự, đem ©ôи th!t ăn đến càng sâu, tê mỏi trướng đau lan khắp toàn bộ cơ thể, cô gắt gao ôm hắn, tay ôm chặt lấy lưng cậu không bỏ.
Lăng Thanh Viễn cúi đầu lướt qua cặp vυ" bự nhìn xuống nơi hai người giao hợp.
Một cây thô to dươиɠ ѵậŧ đâm sâu vào âʍ ɦộ, chỉ có hắn cảm giác được đến nhục động đã mềm đến không thể tưởng. Giống như có sinh mệnh, cắm chặt ©ôи th!t hắn không bỏ, cùng với mỗi lần thọc vào rút ra, gian nan phun ra nuốt vào ©ôи th!t của hắn.
Ở nơi giao hợp nước sốt vẩy ra tứ tung.
Lăng Thanh Viễn thỏa mãn mà than thở một tiếng.
Vì chính mình thân thiết hôn đến lỗ nhỏ.
Lăng Tư Nam bị đυ. đến ân ân a a, nhưng không dám lên tiếng, chỉ có thể dùng tay bịt miệng, đôi mắt cảnh giác nhìn về phía cửa.
Lăng Thanh Viễn không có một chút gánh nặng tâm lý, dưới thân bắt đầu đưa đẩy nhanh hơn, lần lượt đem dươиɠ ѵậŧ cắm vào âʍ đa͙σ, cảm thụ loạn luân cấm kỵ cùng tìиɧ ɖu͙© mang đến vô tận sung sướиɠ.
Thật sướиɠ.
Giờ khắc này cô đã mềm như đám mây trôi nổi phía chân trời, hồn nhiên quên mình, hai bên kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng. Thân mình rơi vào ảo giác trống rỗng, chỉ có đôi mắt nhìn chằm chằm người trên, kɧoáı ©ảʍ như nước bao phủ lấy cô.
Lúc này đây, cô thật sự làʍ t̠ìиɦ cùng em trai mình.