Quý Hạ nhướn mày, giả vờ ngẫm nghĩ: "Trước kia tôi không lẳng lơ vậy đâu, lần nào cũng nói chưa chuẩn bị sẵn sàng, không dám nói quá lời một câu, cũng không dám làm gì quá đà, sợ sẽ xảy ra sai sót gì đó. Tôi làm nhiều điều như thế, cẩn thận duy trì thiết lập nhân vật hiền huệ dịu dàng nhưng kết quả người đàn ông tôi thích không phải vẫn nɠɵạı tình với người đàn bà khác hay sao? Có thể thấy thay đổi bản thân vì người mình yêu thật sự quá đần độn, nếu đã vậy, sao tôi không được sống buông xõa một chút?" Cô cười rộ lên: "Dù sao giờ tôi cũng đang thèm muốn anh, anh Cố này, có muốn tới làm nháy không?"
Cố Hoài Châu khựng lại, hắn hơi nghẹn lời, nhưng trong lòng lại hơi phấn khích.
Hắn nhìn người phụ nữ phong khinh vân đạm kia, đột nhiên cảm giác muốn ôm cô vào lòng, muốn để cô trút hết mọi phiền muội khổ sở những năm nay ra, để từ nay mọi đau khổ phiền não đều cách xa cô.
Hắn buông qυầи ɭóŧ trong tay ra, đứng lên, đi đến trước Quý Hạ, khom lưng xuống.
Quý Hạ cảm thán: "Ui chà, anh tới rồi nè."
Nhưng ngay giây sau, người cô nhẹ bẫng, hắn đột ngột bế bổng cô lên. Và lúc ngồi xuống lại, cô đã ngồi trên chân hắn, được hắn ôm vào lòng!
Cố Hoài Châu mặt mũi điển trai, chiều cao không phải bàn, dáng người càng là kiểu mặc quần áo thì gầy cởi đồ thì đô. Quý Hạ cũng được tính là cao với phái nữ, nhưng nằm trong ngực Cố Hoài Châu, trông cô cũng nhỏ nhắn hơn nhiều.
Bàn tay hắn chậm rãi xoa từ đỉnh đầu cô xuống gáy, xuống cổ, qua xương bả vai rồi xuống lưng, làm người ta có cảm giác an tâm.
Quý Hạ nhướn mày, ngẩng đầu dò xét hắn: "ŧıểυ thiếu gia Cố, anh sẽ không cho là tôi vẫn đang đau lòng đấy chứ? Thật ra không đâu, từ giây phút tôi lột xác, tôi đã sáng mắt rồi. Với cả tôi đã nói tôi đã chấm anh Cố đây rồi mà."
Cố Hoài Châu hừ một tiếng: "Ông đây thấy em đáng thương đó, không như ai đó không thương tiếc em. Không phải em thèm thuồng ông đây à? Ông đây thỏa mãn em."
Vừa nói, hắn vén váy Quý Hạ lên, thò tay vào dò xét.
Bàn tay hắn lần vào giữa hai chân Quý Hạ, đầu ngón tay hơi lạnh lẽo nhanh chóng chạm vào nơi trống vắng kia.
Cảm giác ẩm ướt khiến Cố Hoài Châu nhẹ nhàng chà sát nơi riêng tư của cô, kết quả chà đến mức cả tay đẫm nước, nơi kia của cô cũng ướt đẫm dâm thủy.
Hắn nhếch môi, giở giọng bỉ ổi: "Quý Hạ này, em dâm thật chứ, tôi đã làm gì đâu mà em đã ướt đến vậy rồi."