[Ưm... ưm...]
Có vẻ như nụ hôn quá kích động, Cố Nghiên Đoan thậm chí còn dùng dươиɠ ѵậŧ thô to của mình nhẹ nhàng cắm vào cơ thể Trình Quân Nhiên.
[Không... không được... ưm...]
Trình Quân Nhiên khó khăn lắm mới hít thở được một chút trong nụ hôn nóng bỏng nhưng dươиɠ ѵậŧ của anh ta đã ướt đẫm.
[Nhiều quá.]
Cố Nghiên Đoan đưa tay vào, dươиɠ ѵậŧ thô cứng lập tức nhảy ra, bị bàn tay to nhẹ nhàng nắm lấy, chỉ cần vài động tác vuốt ve đơn giản.
[Không... không... đừng... sắp xuất tinh rồi... nhẹ... nhẹ một chút.] Trình Quân Nhiên không thể không nhấc người lên một chút dựa vào Cố Nghiên Đoan, dươиɠ ѵậŧ bị người ta nắm lấy mà anh ta lại không hề có ý định giãy giụa.
[Em dâm quá.]
Cố Nghiên Đoan cười nhẹ nói bên tai Trình Quân Nhiên, Trình Quân Nhiên đột nhiên ôm chặt lấy Cố Nghiên Đoan, sau đó dùng miệng chặn miệng anh ta.
[Ư ư...]
Rõ ràng có thể nhìn thấy cảm xúc trong mắt Trình Quân Nhiên dao động, thậm chí khi anh ta sắp xuất tinh, đôi mắt đẹp còn sáng lên ướt át.
Cảnh đẹp này do chính mình tạo ra khiến trái tim Cố Nghiên Đoan trong nháy mắt tràn đầy, anh ta đột nhiên bóp chặt gốc dươиɠ ѵậŧ của Trình Quân Nhiên.
[Ưm... ưm...] dươиɠ ѵậŧ của Trình Quân Nhiên co giật vài cái, đau nhói nhưng lại không xuất ra được một chút nào.
[Á... xì...]
Khi không thể chịu đựng được nữa, Trình Quân Nhiên đột nhiên cắn mạnh vào môi Cố Nghiên Đoan.
Một chút ngọt ngào tanh tanh lướt qua trong miệng hai người, Trình Quân Nhiên thấy rõ Cố Nghiên Đoan khẽ rụt mắt lại, anh ta hơi sợ hãi lùi lại một chút.
Cố Nghiên Đoan thấy anh ta như vậy, theo bản năng kéo Trình Quân Nhiên vào lòng mình, nói: [Dám cắn anh sao?!]
[Ai bảo anh... á... không...]
Trình Quân Nhiên vừa định cứng cổ nói thì cảm thấy mông mình bị người ta nắm chặt, động tác trêu chọc đầy sức mạnh như muốn bóp nát mông anh ta vậy.
[Ừm?] Cố Nghiên Đoan vuốt ve vài cái, qυầи ɭóŧ đã tụt xuống một nửa mông.
Trình Quân Nhiên bị anh ta làm cho thích chết đi được nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên, anh ta vẫn hơi kiềm chế một chút.
Cố Nghiên Đoan cũng có thể cảm nhận được một chút ngượng ngùng của Trình Quân Nhiên, anh ta duỗi đùi ra, sau đó nhẹ nhàng lật người đè lên Trình Quân Nhiên.
[Á...]
Trình Quân Nhiên bị cơ thể đàn ông săn chắc đó đè lên, cả người run lên hai cái.
Cố Nghiên Đoan không ngờ Trình Quân Nhiên lại nhạy cảm đến mức này, trong lòng anh ta vừa thích vừa thấy bất an.
[Thích người có thân hình đẹp?] Cố Nghiên Đoan hơi nhíu mày, nắm lấy tay Trình Quân Nhiên.
[Ừm... thích.] Trình Quân Nhiên liếʍ đôi môi khô khốc, nước bọt ướt át khiến đôi môi bị cắn mυ"ŧ trở nên căng mọng và sáng bóng.
[Thích cơ ngực?] Cố Nghiên Đoan kéo tay Trình Quân Nhiên đặt lên cơ ngực của mình, thậm chí còn vuốt ve vài cái trên núm vυ" cương cứng của anh ta.
Cảm giác này không chỉ Trình Quân Nhiên, mà ngay cả chính anh ta cũng không ngờ lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến vậy.
[Hay là cơ bụng?]
Tay vẫn từ từ trượt xuống, từng tấc từng tấc vuốt ve cơ thể săn chắc nóng bỏng, linh hồn Trình Quân Nhiên như muốn tràn đầy vì điều đó.
[Thích... thích lắm...]
Trình Quân Nhiên vừa rêи ɾỉ vừa hét lên, vì tay anh ta đã được đặt lên dươиɠ ѵậŧ thô dài của Cố Nghiên Đoan.
[Xem ra, thích chỗ này hơn nhỉ.] Cố Nghiên Đoan mỉm cười, anh ta nắm tay Trình Quân Nhiên rồi từ từ vuốt ve dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng của anh ta.
[Xì... đúng chỗ này... á...] Cố Nghiên Đoan như đang dạy Trình Quân Nhiên cách kí©ɧ ŧɧí©ɧ bộ phận sinh dục của mình, từ từ không cần anh ta nói, Trình Quân Nhiên đã rất thành thạo.
[Á... giỏi thật... làm] Cố Nghiên Đoan thở dốc vài cái, sau đó đột nhiên nắm chặt tay Trình Quân Nhiên, anh ta mở đôi mắt nhắm hờ ra nhìn Trình Quân Nhiên nói: [Lần này sẽ không tức giận chứ.]
[Gì... gì cơ?] Trình Quân Nhiên ngẩn người, anh ta rõ ràng có thể cảm nhận được Cố Nghiên Đoan vừa rồi suýt nữa thì xuất tinh.
[Cậu không biết nhịn cảm giác sung sướиɠ khi bị cậu đánh máy bay đau đớn đến mức nào đâu, khó chịu hơn cậu nhiều.] Cố Nghiên Đoan có chút tủi thân nhìn Trình Quân Nhiên.
Trình Quân Nhiên không ngờ anh ta lại trả thù như vậy, cảm giác này vừa lịch sự vừa da^ʍ đãиɠ.
[Không... không đâu.] Trình Quân Nhiên không biết mình phải nói gì nữa.
[Có ý gì?] Cố Nghiên Đoan nắm lấy lời nói của Trình Quân Nhiên, anh ta dừng động tác lại.
Trình Quân Nhiên bị dừng lại, lập tức có chút bồn chồn nói: [Không... không tức giận, tôi... tôi rất thích anh làm tôi.]
[Cậu nói gì?] Ánh mắt Cố Nghiên Đoan lập tức bùng cháy, anh ta dùng sức nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình, sau đó dùng sức vuốt ve vài cái.
[Tôi... tôi nói... tôi rất thích anh làm... tôi... dùng dươиɠ ѵậŧ lớn... á... ưm...]
Trình Quân Nhiên nói đến đây thì đột nhiên cảm thấy dươиɠ ѵậŧ của mình bị Cố Nghiên Đoan nắm chặt.
Hai cây thương dài cọ xát vào nhau, chất nhờn trơn trượt quấn lấy nhau, hơi thở của hai người càng trở nên nặng nề.
Trình Quân Nhiên dùng sức đập vào ngực Cố Nghiên Đoan, du͙© vọиɠ không tiếng động nhanh chóng bao trùm lấy cả hai.