Sau hơn hai năm học chung thì Nhạc Ninh đã nhận ra con người Trúc Ngữ Tịch. Tuy xinh đẹp, học giỏi nhưng lại quá mức lạnh lùng. Muốn bắt chuyện làm thân được với cô ấy còn khó hơn lên trời.
Trúc Thường Hi vẻ mặt phức tạp rũ mắt. Sau đó hai người theo dõi trận đấu kịch tính dưới sân. Hai đội truy đuổi điểm số cực kỳ suýt sao, xém chút nữa đội trường cô đã thua nhưng may nhờ có sự xuất sắc của Trúc Ngữ Tịch đã đem về những sổ điểm cuối cùng cứu vớt đột mình.
Khúc cuối cả khán đài điên cuồng gào thét vì Trúc Ngữ Tịch. Trọng tài vừa thổi còi kết thúc trận đấu, cô đã nhìn thấy Giai Kỳ chạy xuống đến chỗ sân đưa nước và đưa khăn cho cô ấy.
Cô nhớ đến món quà hôm qua cô ta nhờ mình đưa giùm. Phong thư trong đó chắc là thư tỏ tình, không biết sao nhìn thấy cảnh tượng mắt kia trong lòng Trúc Thường Hi có chút gì đó bực dọc.
Cô không hiểu sao mình lại có mấy cảm giác kỳ lạ như vậy nữa, thế nên cô định quay đầu đi trước. Ai ngờ lại đụng phải Tôn Mộng Ly vừa đi tới, cô nàng học khác lớp với cô, hai người có quen biết khi sinh hoạt chung tiết ngoại khóa học đàn.
"A Ly, có chuyện gì à?”
Nữ sinh rất ưa nhìn, không hiểu vì sao hôm nay lại có phần bẻn lẻn đưa ra hai cái vé xem phim.
“Chuyện là ngày cuối tuần này tớ được người quen cho hai vé xem bộ phim sắp ra mắt, cậu có muốn đi cùng tớ không?”
Trúc Thường Hi hơi ngây người. Mà Nhạc Ninh đứng ở bên kia cũng nghe thấy, đủ thông minh để thừa hiểu ra Tôn Mộng Ly này là đang để ý bạn mình nên nháy mắt với cô, vẻ mặt vô cùng hứng thú muốn trêu chọc.
"Ngữ Tịch, hôm nay cậu chơi hay quá. Thực sự rất giỏi đó, cậu chơi cầu lông lâu chưa?”
Trúc Ngữ Tịch nghe nữ sinh trước mặt mình luyên thuyên, cũng không để tâm gì lắm, ánh mắt vô thức lại hướng lên khán đài. Nhưng bất ngờ trông thấy em gái mình đang đứng nói chuyện với một nữ sinh xinh đẹp.
Đáy mắt Trúc Ngữ Tịch có chút tối đi.
Trúc Thường Hi nhìn Tôn Mộng Ly hơi lúng túng. Nếu là người khác cô đã từ chối ngay lập tức. Nhưng cô nàng trước mặt đây ở lớp ngoại khóa đã chỉ dạy và giúp đỡ cô rất nhiều, tính tính cô nàng còn rất tốt.
"Ừm chuyện này..."
Đột nhiên cô nhìn thấy vẻ mặt Tôn Mộng Ly và Nhạc Ninh đồng loạt hơi khựng lại, cô khó hiểu quay đầu lại thì bất ngờ phát hiện Trúc Ngữ Tịch đã lên trên khán đài từ lúc nào, còn đi tới chỗ bọn cô.
Sao cô ấy lại lên đây?
Thân ảnh mảnh khảnh xinh đẹp bước tới đứng bên cạnh em gái mình, thấp giọng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”