Ứng Long vốn là Kim tiên trên trời, do đắc tội Dao Trì Kim Mẫu nên bị giam trên núi Thương Du, bị thần hỏa thiêu đốt. Như Ứng Long nói, không biết vì sao, Tây Côn Lôn trên thiên đình là một chủ đề cấm kị, do năm đó hắn say rượu, cùng vài tiên nhân nói nhảm bàn đến vấn đề này. Kết quả bị tiểu nhân tố cáo, khiến cho Dao Trì Kim Mẫu vô cùng tức giận, toàn bộ những kẻ buôn chuyện năm đó đều bị nghiêm trị. Từ đó có thể thấy, Thiên đình cùng Tây Côn Lôn nhất định có liên hệ bí mật gì.
Ứng Long tuy có ý muốn theo Trương Tử Tinh tới Tây Côn Lôn, nhưng do Khổng Tuyên không có mặt, Nữ Bạt lại ở trên Kim Ngao đảo, Triều Ca không ai bảo vệ, nên hắn đành lưu lại. Thương Thanh Quân cũng lưu lại trong cơ địa, một bên học tập tri thức, một bên bắt đầu thử sử dụng một chút "thuật huyền bí" chế tạo vài thứ.
Trương Tử Tinh nghĩ đến Lục Áp cũng ở trên Tây côn lôn, mà giờ Khổng Tuyên lại không có mặt, nên hắn không dám không chuẩn bị cẩn thận, lấy người gỗ thế thân Thông Thiên Giáo Chủ ban tặng đeo trên người. Trên Đại Dư tiên sơn, tuy hắn có thụ thương nhưng không tới mức nguy hiểm tới tính mạng, nên người gỗ thế thân chưa phải dùng đến. Sở dĩ hắn dám lấy ra cửu đỉnh thử định thu lấy Hỗn Độn chung một phen cũng vì có pháp bảo này.
Đáng tiếc là, người gỗ thế thân này chỉ có Trương Tử Tinh mới sử dụng được, không cách nào đưa cho người khác, nếu không hắn đã sớm đưa cho Hạm Chi Tiên rồi.
Bất quá từ thái độ e ngại của Lục Áp với Dao chân nhân có thể thấy, Dao chân nhân nhất định có thần thông đặc dị, nếu có thể quan hệ tốt với bà ta, vậy chế ngự Lục Áp hẳn không phải chuyện gì quá khó khăn. Hay kể cả tới lúc nguy hiểm, chỉ cần đem thân phận nhân gian Thiên tử của mình ra, với tính cách âm trầm của Lục Áp, nhất định cũng không dám dính vào món đại nhân quả này.
Trương Tử Tinh chuẩn bị xong mọi thứ, cũng không cưỡi Long Mã tránh cho bị người chú ý, chỉnh mặt nạ ngũ sắc thay đổi dung mạo một chút, dẫn theo Hạm Chi Tiên bay tới Tây Côn Lôn. Vì đề phòng vạn nhất, Trương Tử Tinh trên đường không thi triển Xích huyết độn thuật mà chỉ sử dụng phép cưỡi gió bình thường, tốc độ chậm lại không ít. May Hạm Chi Tiên tinh thông cưỡi gió, một đường không ngừng truyền thụ cho hắn kinh nghiệm ngự phong, khiến Trương Tử Tinh học được không ít, tốc độ cũng nhanh hơn nhiều.
Hai người bay tít về phía Tây, càng đi nhiệt độ càng lạnh, nhưng hai người đều có tu vi Kim tiên nên không chịu chút ảnh hưởng nào, một đường vừa đi vừa vui vẻ ngắm nhìn cảnh đẹp bên đường.
Nếu như phải dùng từ nào đó để miêu tả phong cảnh đất Tây, vậy đó phải là chữ "hoành tráng", khiến người ta hưng phấn trong lòng, tinh thần phấn chấn.
Hai người bay thẳng một đường, vượt qua cao nguyên đầy băng tuyết, sắc trắng kín một chân trời, chỉ thấy lấp ló những đỉnh núi cao mờ mờ trong sương tuyết. Khí hậu nơi này thực lạnh lẽo, với trình độ khoa học thế kỷ này, con người thực không có khả năng đặt chân tới, khó trách trong truyền thuyết nơi này chỉ có thần tiên mới có thể tới được. Bạn đang đọc truyện tại