Nàng Dâu Dâm Dãng

Chương 3: Club

Trước Sau

break

Cuộc họp hết gần 2 tiếng mới xong, Phùng Dao về lại phòng làm việc của mình.

Cởi giày cao gót, cả người cô ngã ra sau, lột bỏ lớp mặt nạ xinh đẹp tài giỏi chốn công sở, giờ không màng hình tượng nằm trên ghế, cô mệt mỏi oán than: “Mệt quá.”

Khác với ba chồng, cô không phải kẻ cuồng công việc, gắng gượng làm được đến giờ cũng là vì cô không muốn đi làm thuê, chỉ muốn làm chủ thôi.

Bởi vì tư thế ngồi không nhã nhặn, váy co rút lên trên, chỉ che đến nửa đùi, lộ thêm tí nữa là sẽ thấy được vùng kín hồng hào của phụ nữ. Phùng Dao cúi đầu nhìn, đập vào mắt là đôi chân thon dài của mình, đột nhiên nghĩ gì đó, túm chặt vạt váy.

 

Sáng nay cô nhất thời gấp quá quên mặc quần bảo bộ rồi! Bảo sao cứ thấy bỏ sót gì đó, quả nhiên sau khi say rượu đầu óc không tỉnh táo nổi.

Nhưng cũng may lúc ở công ty cô đều rất chú ý, chân luôn khép chặt, chỉ cần không có biến thái thì không sao. Còn ở nhà, nghĩ lại một phen, cô cũng không có động tác gì lớn, Phàn Tín chắc cũng không rảnh chú ý cô, nên chắc là không sao..

Phùng Dao tự an ủi mình một phen, nhanh chóng lấy quần bảo hộ dự phòng để ở văn phòng mặc vào.

Hai tuần nay bận rộn công việc, tối qua uống rượu cùng An Thiến Thiến, cùng với lúc nãy hoạt động não bộ trong cuộc họp, cô tự cảm thấy mình đã rất chăm chỉ rồi.

Không được, hôm nay phải hưởng thụ một phen, đối xử tốt với mình.

Cô gọi điện hỏi thư ký, chiều không có việc gì quan trọng, bèn rút điện thoại gọi video cho An Thiến Thiến.

Bên kia mãi một lúc mới nghe máy.

“Không phải chứ bạn yêu, cậu vẫn chưa dậy sao? Trưa rồi đó.” Giọng điệu Phùng Dao vừa khoa trương vừa hâm mộ.

An Thiến Thiến mặc áo choàng tắm xuất hiện trên màn hình, cười nói: “Cũng dậy chưa lâu, vừa tắm xong.”

“Thích thế.” Phùng Dao lắc lắc đầu: “An Thiến Thiến, tối qua không phải vẫn buồn chán sao, nay cậu lại tràn đầy sức sống rồi à?”

“He he, tớ nói cậu nghe, nhưng không được nói ra ngoài, tối qua tớ ngủ với ba Đặng Phương Minh, hàng to lắm, làm tớ sướиɠ chết luôn.”

“Đệt, không phải cậu không chịu à?” Phùng Dao lập tức ngồi dậy.

An Thiến Thiến và chồng cô ấy là Đặng Phương Minh rất mặn nồng, nhưng chồng cô ấy có sở thích đặc biệt, thích cùng người khác đυ. cô ấy, mà vừa hay ba anh ta là Đặng Nham cũng có ý đồ với con dâu, không biết làm sao mà hai cha con đó đúng ý nhau, cứ muốn cùng cô ấy chơi ba người.

Vừa tốt nghiệp liền kết hôn, suốt bao năm, An Thiến Thiến luôn sống đúng bổn phận, bỗng bị đả kích, lại không nhẫn tâm ly hôn với chồng yêu. Nhẫn nhịn rất lâu, tối qua kể khổ với cô ấy, nào ngờ được đồng ý?

“Thì là tối qua ba chồng tới đến đón tớ mà, tớ uống say, ông ấy lại ve vãn, tớ nhất thời sơ ý nên lên giường cùng ông ấy.” An Thiến Thiến đỏ mặt, khai thật hết với cô rồi cảm thán: “Cơ mà ông ấy mạnh thật đó, đυ. hết 5-6 lần, cảm giác còn mạnh hơn cả chồng tớ, cậu không biết đâu, ga giường bị bọn tớ làm ướt nhẹp, thay hết hai tấm, à, ông ấy còn liếʍ rất giỏi…”

“Khoan, khoan, cậu đừng nói nữa!” Phùng Dao vội cắt ngang: “Đừng kể tớ nghe cụ thể chuyện làʍ t̠ìиɦ của cậu được không?”

Lâu lắm rồi cô không làʍ t̠ìиɦ, nghe nữa chắc chảy nước mất.

“Ha ha ha, xin lỗi mà.” An Thiến Thiến xin lỗi không chút thành ý, tổng kết một câu: “Tóm lại chính là sau tối qua, tớ có thể chấp nhận chuyện làm với Đặng Nham, họ cũng đồng ý với tớ sẽ từ từ, không ép tớ, tối nay họ sẽ cùng nhau phục vụ tớ.”

Phùng Dao bĩu môi, trợn mắt, cố ý làm nũng: “Cậu thì sướиɠ rồi, uổng công tối qua tớ say cùng cậu, sáng nay dậy đi làm buồn ngủ chết đi được, cậu phải bồi thường cho tớ.”

An Thiến Thiến rất sảng khoái: “Được thôi, trưa khao cậu.”

Phùng Dao dứt khoát trốn làm buổi chiều, cùng An Thiến Thiến đi ăn món Pháp rồi đi uống trà chiều, xong xuôi lại đi spa.

Đến khi trời chập tối, Phùng Dao và An Thiến Thiến mới rời khỏi spa, tay nắm tay lên xe.

“Dao Dao, đi đâu? Tớ chở cậu đi.” An Thiến Thiến hỏi.

Cả người Phùng Dao thoải mái, cũng lười lái xe, quyết tâm đi ké xe của An Thiến Thiến, ngẫm nghĩ rồi nói một nơi lâu rồi chưa đi: “Đến club nhà cậu đi.”

An Thiến Thiến cười bí hiểm, xoa khuôn mặt và bộ ngực bạn thân, trêu chọc: “Không phải cậu nói ba chồng về rồi à? Cậu còn dám đi?”

“Có sao đâu, ông ấy bận lắm, chẳng rảnh quản tớ.” Phùng Dao không hề quan tâm.

Xe lái thẳng đến club Đêm Hạ của nhà họ Đặng, An Thiến Thiến cũng có cổ phần ở đây, là Đặng Phương Minh tặng cô ấy, lần đầu tiên cũng là cô ấy đưa Phùng Dao đến.

Quản lý sảnh lớn tinh mắt, lập tức nhiệt tình đón người: “Cô chủ, người đẹp Phùng, hai người lâu rồi không thấy đến.”

Lại thấp giọng nói với An Thiến Thiến: “Đặng tổng cũng ở đây.”

Đặng Phương Minh là ŧıểυ Đặng tổng, không có chữ trước thì là ba chồng cô ấy rồi. Nghĩ đến tối qua làʍ t̠ìиɦ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, An Thiến Thiến liền nói: “Biết rồi, tôi đến cùng bạn thân.”

Quản lý lập tức vâng dạ, nói với Phùng Dao: “Người đẹp Phùng, vẫn là ba cậu trai lần trước chứ?”

Phùng Dao bỏ qua nụ cười quái dị của An Thiến Thiến, bình thản nói: “Ừ.”

3 năm trước, chồng Phùng Dao là Phàn Thụ gặp tai nạn máy bay, cô và ba chồng đau lòng suốt một thời gian, coi như là cùng nhau vượt qua khoảng thời gian khó khăn đó.

Tình cảm vợ chồng họ rất tốt, Phùng Dao không định tái hôn, cũng cảm thấy không thể gặp được ai khiến cô rung động nữa.

Nhưng cô còn trẻ, lúc ở bên Phàn Thụ, họ đều có nhu cầu rất mạnh, suốt ngày dính lấy nhau. Phùng Dao cô đơn hơn 2 năm trời, cũng nhẫn nhịn được, cho đến lần này Phàn Tín đi công tác dài ngày, cô quá buông thả bản thân và dấn thân lại vào chuyện tìиɧ ɖu͙©.

Lần đầu cô và An Thiến Thiến đến đây, chỉ muốn tìm người giải khuây cho cô, nhìn thấy cơ thể tươi ngon của trai trẻ, dần dần phá giới.

kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙© quá sướиɠ, Phùng Dao không kiềm chế nổi.

Hai người đi lên tầng 18 cao nhất, ở đây có phòng bao riêng của họ, vừa ra thang máy, An Thiến Thiến đã thấy ba chồng tới dắt mình đi, bề ngoài Đặng Nham có vẻ nho nhã, nhưng cuộc đối thoại khi họ rời đi lại là thế này.

“Con đến đây làm gì?” Giọng nam trầm thấp chất vấn.

“Ôi, con đến cùng Dao Dao mà.” An Thiến Thiến giả vờ vô tội nói.

“Đồ lừa gạt, bị ba phát hiện con ăn vụng thì sẽ đυ. chết con.”

“Này, cùng lắm con chỉ xem trai đẹp nhảy nhót, vậy mà cũng là ăn vụng à?”

“Còn có sức nhìn người khác, l*и dâm hết sưng rồi sao? Ba gọi điện gọi Phương Minh tới đây.”

“Thấy ghét! Đều tại ba!” An Thiến Thiến tức giận đấm vai ba chồng.

break
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc