Năm Lão Đại Đều Gọi Tôi Là Mẹ

Chương 98: Anh em đồng lòng

Trước Sau

break

 

Cố Nguyên bên cạnh nhìn mà hoang mang...

 

Không phải nói là ăn bữa cơm đoàn viên chúc mừng cô à?

 

Gia Cát quản gia lặng lẽ đỏ mặt, ống lén nhìn thoáng qua Tư Mã quản gia bên cạnh, cũng may Tư Mã quản gia không chê cười ông.

 

Kỳ thật từ trước tới nay, ông ở trước mặt bạn học cũ rất ít khi có thể ngẩng đầu lên được, ai bảo ông giáo dưỡng ra một vị thiếu gia tính cách phóng đãng bất kham chứ!

 

Bây giờ không chỉ phóng đãng mà còn ngây thơ nữa!

 

Tư Mã quản gia bên cạnh cũng lặng người không kém.

 

Bình thường ông không quá để ý đến vị cậu chủ Nhiếp nhà Gia Cát quản gia kia, cảm thấy Gia Cát quản gia không quản giáo được tốt cậu chủ nhà mình, thế nên mới dưỡng cậu Nhiếp thành loại tính tình phóng túng, nóng nảy kia.

 

Thế nhưng, bây giờ cậu chủ nhà ông sao lại vì một loại chuyện nhỏ nhặt này mà so sánh với hơn thua với cậu Nhiếp vậy?

 

Chẳng lẽ, loại tính tình này cũng lây nhiễm lẫn nhau ư?

 

Trong lúc hai vị quản gia lo lắng cùng với Cố Nguyên hết sức bất đắc dĩ, điện thoại của Nhiếp Ngộ cuối cùng cũng báo tới kết quả.

 

Anh nhìn Quý Kỳ Sâm và mẹ mình, trịnh trọng tuyên bố: "Người ta nói, lúc trước khi chúng ta bắt đầu tiến hành bồi dưỡng, là tôi xuất hiện tim thai trước, cho nên tôi là anh trai."

 

Quý Kỳ Sâm cười lạnh: "Vậy ai ra khỏi lồng ấp trước?"

 

Nhiếp Ngộ liếc nhìn Quý Kỳ Sâm, miễn cưỡng thừa nhận: "Cậu, nhưng cái này không tính, nên lấy thời gian tim thai xuất hiện mới chuẩn."

 

Quý Kỳ Sâm: "Cậu từng thấy cặp song sinh nào phân biệt anh trai và em trai còn phải kiểm tra xem tim thai ai xuất hiện trước chưa? Không phải là ai ra trước thì làm anh à?”

 

Nhiếp ngộ nghẹn, sau đó phản kích: "Cậu sinh ra giống bình thường chắc? Lồng ấp chỉ là công cụ thôi, sinh mệnh của chúng ta bắt đầu từ lúc tim thai xuất hiện."

 

Quý Kỳ Sâm khinh miệt nói: "Ngụy biện."

 

Nhiếp Ngộ: "Cậu nói lý giùm tôi đi."

 

Quý Kỳ Sâm khinh thường nói: "Ấu trĩ."

 

Nhiếp Ngộ giận dữ quay đầu: "Mẹ, mẹ nhìn Quý Kỳ Sâm kìa, cậu ta căn bản không chịu nói lý lẽ, cậu ta chỉ biết công kích tinh thần với con!"

 

Quý Kỳ Sâm: "Giảng đảo lý thua thì khóc lóc tìm mẹ, sao cậu không nhào vào lòng mẹ mà lau nước mắt luôn đi?"

 

Nhiếp Ngộ: "Cậu!"

 

Gia Cát quản gia và Tư Mã quản gia trợn to mắt, một câu cũng không nói nên lời, một lúc lâu sau, bọn họ mới gian nan vặn vẹo cổ, nhìn về phía Cố Nguyên.

 

Cố Nguyên, mẹ ruột của cậu chủ nhà bọn họ, cũng là hy vọng lúc này của bọn họ.

 

Dưới ánh mắt trông mong của đám người, Cố Nguyên bất đắc dĩ nhìn hai đứa con trai nhà mình, mấy cảm xúc như tự hào, kiêu ngạo về con trai coi như bay sạch không còn chút nào!

 

Sao lúc nãy cô có thể cảm thấy bọn nó đẹp trai phóng khoáng nhỉ?

 

Đây không phải chỉ là hai đứa trẻ vừa ngây thơ vừa ấu trĩ sao?

 

Hai đứa trẻ động một chút là cãi nhau, cãi nhau không lại thì đi méc mẹ!

 

Cố Nguyên đau đầu vuốt tóc, nghĩ đến mấy trăm ngàn fan nhan sắc muốn quỳ liếm hai đứa con nhà mình, nếu các cô ấy mà biết cuộc sống bình thường của hai đứa trẻ này là như vậy, có phải sẽ trực tiếp thoát fan ngay tại chỗ không nhỉ?

 

Cố Nguyên nhìn bốn đôi mắt đồng loạt chờ đợi mình lên tiếng, hít sâu một hơi, gian nan nói: "Hai đứa các con sinh ra cùng năm cùng tháng cùng ngày sinh, một người xuất hiện tim thai trước, một người ra khỏi lồng ấp trước, vậy nên rất khó phán đoán ai là anh ai là em, nhưng xét thấy người đầu tiên mẹ gặp được là Kỳ Sâm, mà mẹ cũng cảm thấy Kỳ Sâm làm anh thích hợp hơn một chút, Nhiếp Ngộ, con thấy sao?"

 

Trong lòng cô nghĩ còn thẳng thắn hơn, con trai Nhiếp Ngộ à, con vừa non nớt lại không giữ được bình tĩnh, con có thể gánh được cái gánh nặng làm anh trai này sao?

 

Nhìn con có chút nào giống người có thể làm anh trai không? Vẫn nên nhường cho Kỳ Sâm đi nhé!

 

Vừa nghe cô nói vậy, ánh sáng trong mắt Nhiếp Ngộ lập tức ảm đạm, Quý Kỳ Sâm lại nở nụ cười: "Mẹ, cách nói này của mẹ đúng là rất nể mặt người nào đó."

 

Nhiếp Ngộ: "Quý Kỳ Sâm, được tiện nghi mà còn khoe khoang là nói cậu đó."

 

Quý Kỳ Sâm: "Dù sao bây giờ tôi cũng là anh trai."

Nhiếp Ngộ: "Ha ha."

Cố Nguyên nhìn không nổi nữa: "Nhiếp Ngộ, gọi là anh trai, sau này Kỳ Sâm là anh trai của của, con phải kính trọng anh mình. Kỳ Sâm, sau này Nhiếp Ngộ là em trai con, con cũng phải yêu thương nhường nhịn em trai."

 

Nhiếp Ngộ nhất thời không lên tiếng.

 

Quý Kỳ Sâm cũng thu lại nụ cười.

 

Gia Cát quản gia và Tư Mã quản gia bên cạnh đều dựng thẳng lỗ tai.

 

Hai vị tiểu tổ tông này nha, từ nhỏ đã không hợp nhau rồi, bảo cậu Nhiếp gọi cậu Quý là anh thì khác nào muốn mạng của cậu ấy đâu, có thể sao, có thể sao?

 

Cố Nguyên: "Nhiếp Ngộ, gọi anh đi."

 

Nhiếp Ngộ bất đắc dĩ, nhìn thoáng qua Quý Kỳ Sâm, cắn răng nói: "Anh"

 

Rất không cam lòng, nghiến răng nghiến lợi, nhưng chung quy vẫn gọi.

 

Cố Nguyên nhất thời mặt mày hớn hở: "Kỳ Sâm, sau này con phải biết nhường nhịn em trai đó, không được cười nhạo em con ngốc, không được gây khó dễ với em, càng không được gây phiền toái cho em trai."

 

Quý Kỳ Sâm: "Bình thường con còn khinh thường không muốn phản ứng cậu ta, nhưng nể tình mẹ, sau này con sẽ nhường em trai một chút."

 

Nhiếp Ngộ nghẹn đến đỏ mặt, ngạnh cổ trừng mắt nhìn Quý Kỳ Sâm: "Ha, ai thèm chứ!"

 

Cố Nguyên: "Sao lại nói vậy? Nhiếp Ngộ, con biết không, lúc trước mẹ biết con với Kỳ Sâm cùng một ngày sinh nhật là do anh con nói cho mẹ biết đó, anh con còn nhắc nhở mẹ, để mẹ mua hai món quà, anh con đối xử tốt với con như vậy, con có biết không?"

 

Cố Nguyên vừa dứt lời, trong phòng ăn lập tức trở nên yên tĩnh.

 

Gia Cát quản gia và Tư Mã quản gia hai mặt nhìn nhau, còn có chuyện này ư?

 

Nhiếp Ngộ hoài nghi nhìn về phía Quý Kỳ Sâm.

 

Quý Kỳ Sâm căng mặt, cười lạnh: "Tôi chỉ đồng tình với cậu thôi."

 

Ánh mắt khinh miệt, trong lời nói cũng đầy khinh thường.

 

Nếu như là thường ngày, Nhiếp Ngộ nhất định sẽ mỉa mai phản lại vài câu, nhưng lúc này đây anh lại trầm mặc ngồi tại chỗ, không nói gì.

 

Quý Kỳ Sâm đột nhiên đứng lên: "Nhìn cậu ngu xuẩn như vậy, tôi thật sự không có chút khẩu vị nào."

 

Nói xong, anh đứng dậy rời đi.

 

Cố Nguyên chớp chớp mắt, ngây người.

 

Ồ... Con trai Kỳ Sâm của cô ngượng ngùng đấy à?

 

------------------------------------------------------------------

Buổi tối.

 

Cưỡi kiến đi xem biển: "Này, có đó không?"

 

Một lúc lâu sau, Quý Kỳ Sâm: "Có việc?"

 

Cưỡi kiến đi xem biển: "Không có việc thì tôi nhắn wechat cho cậu làm gì?"

 

Quý Kỳ Sâm: "Có chuyện gì thì nói đi."

 

Cưỡi kiến đi xem biển: "Trước hết, tôi muốn cảm ơn cậu."

 

Tuy rằng anh không nói là cảm ơn chuyện gì, nhưng Quý Kỳ Sâm vẫn hiểu được ý của anh.

 

Vì thế, sau một hồi trầm mặc, Quý Kỳ Sâm: "Lải nha lải nhải, ra vẻ quá."

 

Cưỡi kiến đi xem biển: "Vậy nói chuyện chính sự đi."

 

Quý Kỳ Sâm: "Nói."

 

Cưỡi kiến đi xem biển: "Hôm nay mẹ đến Tinh Ảnh gặp phải Lạc Quân Thiên."

 

Quý Kỳ :"Tiếp tục đi, đừng có nói chuyện lưng chừng."

 

Cưỡi kiến đi xem biển: "Mẹ nhắc đến anh ta là liên miệng khen anh ta tốt."

 

Quý Kỳ Sâm đột nhiên hiểu ra: "Chỉ có chuyện này?"

 

Cưỡi kiến đi xem biển: "Chỉ? Quý Kỳ Sâm, cậu cho rằng đây là chuyện nhỏ à? Mẹ sắp đóng chung một phim với tên Lạc Quân Thiên này đó, lỡ như anh ta có mưu đồ gì khác với mẹ thì sao? Cậu có thể chấp nhận được một người đàn ông trạc tuổi tôi với cậu yêu đương với mẹ của chúng ta, sau đó tôi với cậu phải gọi anh ta là cha dượng sao? Tôi chỉ cần tưởng tượng đến cảnh tên kia có ý đồ gây rối với mẹ, tôi lập tức hận không thể đá bay anh ta ra khỏi giới giải trí, phong sát anh ta, khiến anh ta không thể ngóc đầu lên nổi."

 

Quý Kỳ Sâm: "Haha, xem tiền đồ của cậu kìa."

 

Cưỡi kiến đi xem biển: "Chẳng lẽ cậu tiếp thu nổi? Cậu nhìn thấy mẹ yêu đương, trong lòng thoải mái à?"

 

Quý Kỳ Sâm thật lâu không trả lời được.

 

Cưỡi kiến đi xem biển: "Haha, nhìn tiền đồ của cậu kìa."

 

Quý Kỳ Sâm: "Gửi cho tôi tư liệu chi tiết của tên Lạc Quân Thiên đó đi."

 

Cưỡi kiến đi xem biển: "Hahahahahahahaha."

 

Quý Kỳ Sâm không rep.

 

Cưỡi kiến đi xem biển: "Thôi, nể tình chúng ta là anh em, tôi gửi cho cậu xem cũng được, tôi có không ít tư liệu đen của anh ta đấy. Tôi đã xem qua rồi, mấy năm trước tên Lạc Quân Thiên kia có gây gổ với anh trai của anh ta, biết tại sao không? Là do bạn gái của anh ta bị anh trai anh ta cạy góc tường, hahaha...hơn nữa còn bắt gian tại giường luôn, hahaha... cười chết tôi rồi."

 

Quý Kỳ Sâm: "Chỉ có chuyện này thôi?"

 

Cưỡi kiến đi xem biển: "Tất nhiên là còn! Người ta đồn rằng Lạc Quân Thiên xuất thân từ gia đình y học, nhưng thực tế không phải. Theo nhiều tư liệu khác nhau, cột cha trong hộ khẩu của anh ta luôn để trống, anh ta cũng chưa từng liên lạc với cha mình bao giờ. Tôi nghi ngờ cái gọi là thế gia y học chỉ là anh ta tạo dựng nên."

 

Quý Kỳ Sâm: "Ừm."

 

Cưỡi kiến đi xem biển: "Ngoài ra, một phần thu nhập hàng năm của anh sẽ được chuyển ra ngoài. Nghe nói anh ta gửi quyên góp, nhưng cũng có thể là anh ta rửa tiền."

 

Quý Kỳ Sâm: "Rất tốt."

 

Cưỡi kiến đi xem biển: "Cậu có ý kiến gì không? Đắc ý.jpg."

 

Quý Kỳ Sâm: "Trước tiên cứ quan sát trước đã, nếu anh ta dám lại gần mẹ của chúng ta, lúc đó hành động cũng không muộn."

 

Cưỡi kiến đi xem biển: "Oke."

break

Báo lỗi chương