Nhiếp Ngộ thắng lớn, cười đắc ý dắt mẹ lên siêu xe nhà mình, còn rất chu đáo thắt dây an toàn: "Mẹ, vừa nãy Gia Cát quản gia nhắn với con, trong nhà chúng ta có đầu bếp Michelin rồi, là đầu bếp làm việc ở Michelin mười năm lận đó, sau này mẹ muốn ăn cái gì cũng có."
Anh đương nhiên sẽ không dám thú nhận, mấy ngày gần đây, mỗi ngày anh đều nhắn tin uy hiếp Gia Cát quản gia, buộc ông ấy phải nhanh chóng đi đào đầu bếp Michelin về.
May mắn làm sao cuối cùng cũng đào được!
Cố Nguyên vừa nghe con trai nói vậy, kích động kêu lên: "Vậy đầu bếp này cũng biết làm mấy món giống ở nhà họ Quý chứ?"
Nhiếp Ngộ: "Dĩ nhiên."
Camille cũng leo lên xe cùng, đương nhiên cô ấy tự mình thắt dây an toàn, chứ làm gì có phúc hưởng như Cố Nguyên!
Nghe hai mẹ con phía sau nói từ đầu bếp Michelin đến quần áo giới hạn sắp đưa tới, Camille thở dài hài lòng.
Nói thật Cố Nguyên là người phụ nữ có số tốt nhất mà cô ấy từng gặp trong đời, những người gả vào hào môn thì thế nào, cuối cùng cũng vì chỗ đứng của mình mà không từ thủ đoạn, gồng mình đẻ con trai bằng được, phấn đấu cả nửa đời người, kết cục tốt lắm cũng chỉ được như Cố Nguyên là cùng, nhưng đến lúc đó bọn họ đã già nua xấu xí rồi, sao mà bằng Cố Nguyên trẻ đẹp làm mẹ đơn thân của mấy vị đại thiếu gia kia chứ!!
Trên đời này cô ấy đã gặp qua vô số người, tất cả đều kém hơn Cố Nguyên, một con người chỉ nằm không cũng tới vạch đích!!
Mà camille cô ấy, từ sau khi gặp Cố Nguyên, hình như vận khí cũng đi lên trông thấy, mấy ngày trước còn thông đồng được với một tiểu thịt tươi, ngay cả Quý Chấn Thiên từng đối xử với cô không nóng không lạnh, bây giờ lại nhiệt tình như lửa, mấu chốt nhất là còn có thể cọ ăn uống cọ hàng hiệu nha!
Quá hạnh phúc! Quá thoải mái!
Chìm đắm trong loại hạnh phúc thỏa mãn này, hai người phụ nữ cứ thế theo Nhiếp Ngộ về nhà. Vừa về đến cổng, Gia Cát quản gia đã mang theo tất cả người làm bảo mẫu chạy ra nghênh đón, nhìn cứ như một chiến trận lớn.
Camille càng thêm cảm khái, hào môn, đây chính là hào môn đó!
Cố Nguyên và Camille đi tắm rửa trước, sau đó thoải mái ăn tối dưới sự ân cần của Nhiếp Ngộ, ăn xong thì Nhiếp Ngộ đề nghị: "Mẹ, kế tiếp con kêu người mang mấy gói hàng của mẹ tới, chúng ta cùng mở ra xem nhé."
Cố Nguyên: "Được!"
Cô không nhớ rõ rốt cuộc mình đã mua cái gì, nói chung là rất rất nhiều đơn hàng, nhìn thích là mua, thấy thú vị mua, chưa từng thấy cũng mua, dù sao những thứ này đều rất rẻ, chỉ bằng tiền một bữa cơm mà thôi, thậm chí có vài cái còn không mắc bằng tiền cô ăn nhẹ nữa.
Nhiếp Ngộ phân phó Gia Cát quản gia đem tất cả bưu kiện kia mang tới, thân là một đứa con hiếu thảo, anh đương nhiên phải cùng mẹ đập hộp rồi!!
Cố Nguyên và Camille hưng phấn nhìn nhau, vẻ mặt đầy chờ mong.
Nhiếp Ngộ nhàn nhã ngồi trên ghế salon, nhìn dáng vẻ hưng phấn mong chờ của mẹ mình, cảm thấy cuộc sống quá là mỹ mãn!
Nhìn đi, chỉ cần anh muốn làm một đứa con trai hiếu thảo, là có thể làm một cách xuất sắc như vậy đó!
Không biết Quý Kỳ Sâm kia bây giờ thế nào rồi nhỉ, có khi nào đang trốn trong chăn tủi thân khóc không ta?
Ha ha, Quý Kỳ Sâm đương nhiên sẽ không khóc, cậu ta chỉ biết đen mặt không phản ứng ai thôi.
Rất nhanh tất cả gói hàng được đưa đến, Cố Nguyên và Camille cùng nhau mở ra, cứ mở được một cái, Cố Nguyên lại vui vẻ giới thiệu món đó với Camille, có cái vừa người, có cái không vừa người, có món bất ngờ, cũng có món làm thất vọng.
Hai người phụ nữ cứ như vậy đập hộp vô cùng thích thú.
Nhiếp Ngộ nhẹ nhàng huýt sáo trong lòng, tranh thủ thời gian mở weibo ra, phát hiện sau khi anh đăng weibo khoe khuy áo, bình luận phía dưới lập tức nổ tung.
Người hâm mộ thi nhau suy đoán, đầu tiên là tra rõ thương hiệu và giá cả của khuy áo, sau đó bắt đầu phân tích xem ai là người tặng.
Cuối cùng, người hâm mộ đưa ra kết luận: "Có vẻ như cậu cả Nhiếp có bạn gái thứ hai mươi rồi!"
Đám người phía dưới nhao nhao đồng ý, lại bắt đầu suy đoán bạn gái mới của anh rốt cuộc là thần thánh phương nào: "Bạn gái mới này hình như không giống mấy người nha, trước kia đều là cậu Nhiếp tặng quà người ta, lần này thế mà lại nhận được quà."
Bình luận từ đó phát sinh ra bất đồng quan điểm, một bên đoán khẩu vị của Nhiếp Ngộ vạn năm không đổi, vẫn là võng hồng. Một bên thì đoán cậu Nhiếp lần này kết giao với Bạch phú mỹ, chuẩn bị tiến tới hôn nhân.
Nhiếp Ngộ nhìn những bình luận suy đoán kia, có chút khinh bỉ thở dài: "Làm sao có thể đoán là bạn gái nhỉ, mấy người phụ nữ ngoài kia, có ai có phẩm vị tốt như mẹ mình chứ? Có thể chọn ra được một cái khuy áo vừa khiêm tốn vừa ý nghĩa trong một đống khuy áo không? Có thể liếc mắt một cái đã phân biệt được hàng thật, hàng giả không?"
Tất nhiên là không thể, vì đây là mẹ của Nhiếp Ngộ anh đó, trên đời không có người phụ nữ nào có thể so sánh được!
Còn đang đắc ý suy nghĩ, Nhiếp Ngộ chợt nghe Cố Nguyên kêu lên: "Nhiếp Ngộ, nhìn cái áo này xem, mẹ mua cho con nè!"
Nhiếp Ngộ kinh hỉ nhìn qua, cầm áo trong tay, kết quả vừa nhìn, suýt nữa đã không giữ nổi nụ cười trên mặt.