Người đàn ông lớn tuổi?
Tin tức này đủ hot, một đám người vội vàng tò mò mở điện thoại di động lên diễn đàn trường tìm kiếm.
Trần Vũ Đình, Vương Nguyệt Hàm biến sắc, cũng vội vàng mở ra xem.
Quả nhiên, trên diễn đàn trường học có mấy tấm hình, là bóng dáng Cố Nguyên đeo túi xách chuẩn bị lên xe, bên cạnh có một người đàn ông mặc âu phục sang trọng, đầu vuốt keo chỉnh tề, nhìn bộ dáng rất thân sĩ, nhưng dáng người hơi cồng kềnh, vóc dáng không cao, nhìn sao cũng thấy hơn năm mươi rồi!
Từ mấy tấm ảnh có thể thấy, vị trí hai người đứng là khu phố gần trường học, mà Cố Nguyên hiển nhiên là cực kỳ quen thuộc với người đàn ông kia, hai người cười với nhau, người kia còn tự mình giúp cô mở cửa xe.
Trong nháy mắt, cả diễn đàn của Học Viện Điện Ảnh như muốn sôi trào.
Tuy rằng Cố Nguyên mới nhập học không bao lâu, nhưng danh tiếng ở trường thì không kém chút nào.
Thứ nhất, vẻ ngoài của cô rất không tệ, đứng giữa học viện điện ảnh người đẹp nhiều như mây vẫn tính là đại mỹ nữ, thứ hai là Cố Nguyên có xung đột với Hoắc Tư Giai, hơn nữa hình như còn giành được thế thượng phong, thứ ba, nghe nói hình như cô rất có tiền, quần áo trang sức trên người đều là hàng hiệu, hàng limit, nhưng vấn đề là không ai biết tiền của cô lấy từ đâu ra cả!
Vậy nên làm sao mọi người có thể không chú ý đến một nhân vật như vậy được chứ!?
Hiện tại thì hay rồi, một tin tức đặc biệt hot xuất hiện, bạn học Cố Nguyên danh tiếng cao của trường bị một lão già năm mươi tuổi bao nuôi!?
Bằng chứng chắc như núi, quá ghê gớm!
Không ít người hưng phấn, tuy rằng bọn họ với Cố Nguyên không thù không oán, nhưng mấy chuyện drama này ai mà không thích xem?
"Ai đây, ai đây, cho thông tin gấp?"
"Nhìn xe có vẻ rất hào phóng nha, khẳng định là người có máu mặt, mẹ nó, rốt cuộc cậu ta bám vào ai vậy?"
"Oa, lão già bụng to năm mươi tuổi mà cậu ta cũng có thể nuốt trôi cho được, không sợ buổi tối tỉnh dậy tự hù chết mình à?"
"Không sao không sao, sợ cái gì, có tiền là được rồi."
Các loại trào phúng mỉa mai xen lẫn suy đoán nhao nhao ra lò.
Lúc những tin tức này truyền tới tai Cố Nguyên, cô đang ép chân trong lớp hình thể, nghe bạn cùng phòng nói lại mà hoang mang tột độ: "Lão già năm mươi tuổi?”
Trần Vũ Đình nhíu mày: "Đúng vậy, bọn họ chụp hình lại, đăng lên diễn đàn tung tin xấu cho cậu."
Vương Nguyệt Hàm: "Cố Nguyên, cậu xem bây giờ phải làm sao đây, phải nhanh chóng lên tiếng thôi, nếu không mọi người cứ truyền như vậy mãi, lỡ đâu truyền ra bên ngoài sẽ gây bất lợi với con đường phát triển của cậu sau này đấy! Đặc biệt là cậu còn sắp đóng bộ "Cung điện huyền bí" nữa, bên Tinh Ảnh mà biết là có chuyện đó!"
Nhưng Cố Nguyên vẫn đang chìm trong trạng thái hoang mang, mờ mịt, hai đứa con trai nhà cô đều trẻ tuổi đẹp trai, sao lại bị gọi là lão già năm mười rồi?
Rốt cuộc tin đồn, ảnh chụp ở đâu ra vậy?
Cố Nguyên tò mò tải xuống diễn đàn của trường, cài đặt nặc danh mở lên xem, lúc này mới phát hiện bài viết về cô đã được thêm một chữ "hot" màu đỏ rực, trở thành bài đăng nóng nhất trên diễn đàn!
Sau khi mở ra, hình ảnh full HD từ từ tải xuống, cô cuối cùng cũng nhìn thấy được người cha nuôi huyền thoại của mình!
Vừa nhìn thấy người trong ảnh, cô suýt nữa đã cười phun cơm luôn!
Vậy mà là Gia Cát quản gia!
Không nhớ rõ là lần nào, Gia Cát quản gia đúng lúc có việc đi ngang qua khu gần trường học nên thay Nhiếp Ngộ đón cô về nhà, không biết thế nào lại bị người ta chụp được!
Trần Vũ Đình nhìn Cố Nguyên cười ra tiếng, trong lòng yên tâm không ít.
Còn cười là chứng tỏ không có gì to tát, ít nhất Cố Nguyên vẫn có thể nắm chắc được!
Cố Nguyên lau nước mắt ở khóe mắt do cười quá hăng, thở dài nói: "Đây là quản gia của thân thích nhà tớ, ngày đó thuận đường nên đến đón tớ về nhà, không ngờ lại trở thành cha nuôi trong miệng bọn họ, ha ha ha."
Gia Cát quản gia cẩn thận, thận trọng, làm việc cũng chu đáo, ân cần, nếu chú ấy mà biết mình trở thành cha nuôi của cô, chắc bị dọa chết luôn quá!
Trần Vũ Đình và Vương Nguyệt Hàm nghe xong cũng bật cười: "Vậy cũng không thể mặc kệ tin đồn được, để truyền ra ngoài lại thêm phiền toái!"
Cố Nguyên suy nghĩ một chút: "Chuyện này để tớ thương lượng với thân thích nhà tớ đã."
Im lặng một lát, cô trực tiếp gọi điện thoại cho Nhiếp Ngộ.
"Con trai, tan học ai đến đón mẹ vậy?"
"Con."
"Không cần, con bảo Gia Cát quản gia mang theo tài xế đến đón mẹ đi."
"Tại sao?"
Nhiếp Ngộ có một loại cảm giác bản thân bị ghét bỏ, chẳng lẽ Gia Cát quản gia lại tốt hơn anh ư?
"Cứ như vậy đi, để Gia Cát quản gia tới đón mẹ."
"...Vâng."
-----------------------------------------------------------------------------
Mấy giờ sau, vừa tan học, Cố Nguyên đi cùng Trần Vũ Đình và Vương Nguyệt Hàm đến cổng trường, dựa theo sự sắp xếp của cô, Gia Cát quản gia cho dừng xe ngay bên cạnh cổng trường, cung kính đứng chờ cô.
Cố Nguyên nhìn thấy ông, cười vẫy vẫy tay với Gia Cát quản gia.
Gia Cát quản gia bắt đầu thấp thỏm bất an.
Mà có thể không thấp thỏm bất an sao?
Hôm nay ông đang thương lượng chuyện thuê chuyên gia trang điểm với nhiếp ảnh cá nhân, đột nhiên bị cậu chủ gọi tới, sau đó ép hỏi đủ thứ chuyện, hỏi ông bình thường tiếp xúc với cô Cố thế nào, bộ dáng kia giống hệt như phòng trộm vậy!
Gia Cát quản gia cảm thấy mình quá oan uổng, ông đã hơn năm mươi rồi đó, sao có thể ngấp nghé cô Cố? Mơ ước tới mẹ của cậu chủ chứ?
Trong đầu cậu chủ nhà ông rốt cuộc chứa cái gì thế không biết!?
Gia Cát quản gia ủy khuất nơm nớp lo sợ đứng trước xe, hướng về phía mẹ của cậu chủ nhà mình phất tay, cung kính gật đầu.
Cố Nguyên cười cười chạy về phía Gia Cát quản gia.
Mây bạn học xung quanh nhìn thấy, không nén được ngạc nhiên, nhanh chóng cầm điện thoại ra chụp lại.
Mọe nó, tận mắt nhìn thấy luôn, cố Nguyên năm hai khoa biểu diễn lao vào trong ngực một lão già giàu có năm mươi tuổi bụng to hói đầu!
Bây giờ mới năm hai thôi đó, cậu ta muốn tự bẻ gãy cánh của chính mình hay gì?
Việc này mà truyền ra ngoài, còn muốn debut nữa không??
Thói đời ngày nay của sinh viện học viện điện ảnh kém tới vậy sao?
Hoắc Tư Giai đứng bên cạnh nhìn, hai mắt đều sáng bừng.
Ha ha ha ha, cô ta chưa từng thấy người nào ngu ngốc như vậy, cô ta vốn âm thầm cho người đăng mấy bức ảnh kia lên diễn đàn, muốn hung hăng mà bôi đen Cố Nguyên kia một đợt, không nghĩ tới con hàng này lại tự mình chui đầu vào rọ, ban ngày ban mặt, cứ như vậy mà lao vào lồng ngực lão già hói đầu!
Ha ha ha từ nay về sau, cái tên Cố Nguyên sẽ vĩnh viễn không thể ngẩng đầu lên nổi nữa!!
Tiền đồ gì đó coi như xong rồi!!
Mấy bạn học xung quanh cũng hưng phấn, trợn tròn mắt nhìn.
Nhìn Cố Nguyên ở trước mắt bao người chạy về phía lão già hói đầu, nhìn Cố Nguyên lao vào ——
Không đúng, Cố Nguyên ngừng lại rồi, không có lao vào lồng ngực lão già kia!?
A, lão già kia vậy mà cung kính cúi đầu chào Cố Nguyên, sau đó còn hơi khom lưng, giúp Cố Nguyên mở cửa xe, mời Cố Nguyên lên xe?
Chuyện gì đây?
Bây giờ cha nuôi ai cũng cung kính, khiêm nhường như vậy à?
Cố Nguyên ngước mắt lên, ánh mắt đảo qua đám người xung quanh đang âm thầm xem náo nhiệt, cười giới thiệu với bạn cùng phòng Trần Vũ Đình: "Đây là quản gia nhà họ hàng của tớ, thỉnh thoảng chú ấy sẽ tới đón tớ."
Gia Cát quản gia đã quen với việc làm một phông nền yên lặng, đột nhiên bị giới thiệu như vậy, ngược lại có hơi bối rối, nhưng vẫn lễ phép gật đầu với Trần Vũ Đình: "Xin chào, xin chào."
Hôm nay hình như ánh mắt mọi người nhìn ông có hơi khác với bình thường nhỉ?
Một đám người vây xem náo nhiệt, thậm chí còn chuẩn bị sẵn camera chụp ảnh lại, sau khi nghe Cố Nguyên nói xong, ai nấy đều cứng đờ người, máy chụp ảnh trong tay cũng không chụp nổi nữa!!
Quản gia?
Người này là quản gia?
Chỉ là một quản gia thôi á?
Mẹ kiếp, cha nuôi đã nói đâu rồi??