Mỹ Nhân Toả Sáng Trên Chương Trình Giải Trí

Chương 3: Nữ phụ xinh đẹp của show hẹn hò

Trước Sau

break

Cô ấy dường như sắp khóc?

Chỉ vì câu nói vừa rồi của anh sao?

Ánh mắt Cảnh Diệc chuyển sang Hạ Nhân, trong đầu chợt lóe lên một suy nghĩ.

Thật là…

Tính cách mềm yếu như vậy, không sợ bị người khác bắt nạt sao?

Vừa nảy ra ý nghĩ đó, anh liền nhớ đến thái độ của mình với cô lúc nãy, hình như là có hơi thiếu lịch sự…

Nhưng, ai bảo cô ấy tự đâm đầu vào, còn đứng xem diễn cơ chứ.

Vô số ý tưởng lướt qua trong đầu Cảnh Diệc, thấy cô ấy đáng thương như vậy, có nên giải thích một câu không nhỉ. Anh lại nghĩ, anh và cô ấy đâu có thân thiết, mắc gì phải bận tâm làm gì, chẳng phải tự rước phiền phức vào thân sao?

Tổ sản xuất chương trình đã thuê một chiếc du thuyền siêu sang. Trên thân thuyền dán dòng chữ “Tình Yêu Cuồng Nhiệt” màu hồng và xanh đan xen, nhìn từ xa vừa xa hoa lại vừa mộng ảo.

[Trời ơi, đây là phương tiện để các khách mời lên đảo sao? Lại một lần nữa được chứng kiến sự giàu có của nhà đầu tư.]

[Vì sao các khách mời nhìn thấy du thuyền sang trọng như vậy mà không ngạc nhiên gì thế? Trông mình cứ như chưa từng thấy chuyện đời bao giờ ấy.]

Hạ Nhân đã chọn ô che nắng, còn phía khách mời nam lại không có ai chọn, nói cách khác, ô che nắng sẽ thuộc về khách mời nam số 4, cũng chính là học trưởng mà nguyên chủ nhớ mãi không quên.

Thật đáng tiếc, không thể gặp được đối phương sớm hơn.

Người có thể khiến nguyên chủ yêu thích đến vậy, cô cũng khá tò mò.

Hai khách mời chọn áo chống nắng là Cảnh Diệc và Nam Tư.

Nam Tư là khách mời nữ số 2, cô ta là một mỹ nhân cao ráo, diện mạo lạnh lùng, quyến rũ. Mặc dù ít nói nhưng khí chất độc đáo của cô ta luôn thu hút ánh nhìn của người khác.

Hai khách mời chọn mũ chống nắng là Giang Manh Nhu và Đường Thanh Nhiên.

Đường Thanh Nhiên là khách mời nam số 2, ngũ quan anh ta hài hòa, nụ cười như ánh dương ấm áp của mùa xuân, toát lên vẻ đẹp dịu dàng. Dùng từ “ngọc ôn hòa” để miêu tả anh ta thì quá hợp.

Khách mời chọn kem chống nắng là Thành Dương, còn bên phía nữ không ai chọn, vậy nên sẽ là khách mời nữ số 4.

Dựa theo quy tắc ghép đội của Tổ sản xuất chương trình, Hạ Nhân và Thành Dương đều đang lẻ đôi. Vì thế Thành Dương chủ động hỏi tổ sản xuất chương trình: “Tôi và Hạ Nhân đều lẻ, có thể tạm thời ghép thành một đội không?”

Việc khách mời nam và nữ số 4 chưa đến là một tình huống đột xuất. Ngày ghi hình đầu tiên mà đã có khách mời lẻ đôi thì quả thật rất khó coi. Đây là một chương trình hẹn hò, cần phải có đôi có cặp mới hay.

Huống chi, việc khách mời nam và nữ số 3 ở chung có rất nhiều netizen yêu thích. Chưa đầy một tiếng, họ đã có cả fan couple.

Đây là một bất ngờ lớn mà tổ sản xuất chương trình không lường trước. Hi vọng họ có thể tương tác lâu dài hơn một chút. Tổ sản xuất chương trình cũng muốn quay được nhiều hình ảnh ở chung của các khách mời hơn, vì vậy tất nhiên là đồng ý.

Thành Dương đi đến hỏi Hạ Nhân: “Cậu có muốn ghép đội với tôi không?”

Anh cũng không biết hôm nay vì sao lại chủ động đến vậy với một cô gái xa lạ vừa mới gặp. Mọi hành vi của anh đều là phản ứng bản năng trong tiềm thức.

Nghĩ sao thì làm vậy. Bình thường anh không phải là người như vậy, anh rất rụt rè.

Anh vội nói: “Nếu không muốn thì cũng không sao…”

Hạ Nhân nhìn anh một cái: “Không phải là không muốn.”

Bốn chữ đơn giản này được cô dùng ngữ điệu nhẹ nhàng nói ra, giống như một dây leo mềm mại lặng lẽ bò vào trái tim anh, khẽ gãi một cái, có chút nhột.

Nhưng loại cảm giác xa lạ này, Thành Dương không hề bài xích, ngược lại còn thấy rất mới mẻ.

Anh chưa từng yêu đương nên không biết cảm giác này có ý nghĩa gì.

Theo sự đồng ý của Hạ Nhân, các netizen “đẩy couple” như đang ăn mừng lễ hội vậy.

[Thành Dương đỉnh quá, đánh thẳng thế này thì tôi thích lắm, cứ phát huy nhé.]

[Được được được, tổ sản xuất chương trình rất biết cách làm người, không tách CP của tôi ra.]

Kết quả chia đội cuối cùng lần lượt là Hạ Nhân cùng Thành Dương, Giang Manh Nhu cùng Đường Thanh Nhiên, Cảnh Diệc cùng Nam Tư một tổ.

Chiếc du thuyền vừa cập bến, các khách mời nối tiếp nhau lên thuyền.

Khi bước lên du thuyền, netizen lại một lần nữa được chứng kiến thế nào là sự xa hoa.

Thân tàu to lớn dưới ánh mặt trời giống như một tòa lâu đài mộng ảo, vẻ ngoài cao quý, trang nhã, khiến người ta kinh ngạc và thán phục, làm dấy lên ý nghĩ muốn được lên thuyền trải nghiệm một chuyến du lịch xa xỉ.

[66666, từ “tài đại khí thô” này tôi đã nói cũng chán rồi.]

[Chị em ơi, lại đến rồi này, ai mà ngờ có một ngày tôi cần ở phòng livestream show hẹn hò để mở rộng tầm mắt cơ chứ.]

[Tổ sản xuất chương trình biết cách làm show hẹn hò thật đấy, không khí yêu đương này không tệ chút nào.]

Trên boong tàu có hai chiếc bàn tròn màu trắng tinh, mỗi bàn trải một chiếc khăn trải bàn màu hồng và xanh tươi tắn, bày một bộ ấm trà có họa tiết đẹp mắt.

Những chiếc ô rộng che đi ánh nắng gay gắt từ bầu trời, mang đến cho họ một nơi tránh nắng yên tĩnh.

Tổ sản xuất chương trình nhắc nhở mọi người: “Đây là vị trí ngắm cảnh biển đẹp nhất mà chúng tôi đã chuẩn bị cho mọi người. Mọi người có thể tùy ý chọn chỗ ngồi, tốt nhất là nên ngồi cùng với đồng đội của mình nhé.”

Dựa theo ý tưởng ban đầu của tổ sản xuất chương trình, mỗi bàn sẽ có bốn khách mời ngồi cùng nhau. Ở giữa hành trình, tổ sản xuất chương trình sẽ công bố nhiệm vụ, cũng có thể giúp các khách mời tìm hiểu thêm về đối phương, đồng thời quay thêm một vài hình ảnh đặc biệt.

Đáng tiếc, kế hoạch không theo kịp biến hóa, vẫn còn một đội chỉ có hai khách mời.

Bởi vì Cảnh Diệc tính tình quá nóng nảy, Nam Tư lại quá lạnh lùng. Tổ hợp của hai người họ giống như núi băng gặp tảng băng. Cái không khí lạnh lẽo đó không phải người bình thường nào cũng có thể chịu đựng được.

Ánh mắt Giang Manh Nhu lại dừng ở trên người Hạ Nhân cùng Thành Dương.

Cô ta mới gặp Hạ Nhân đã bị đối phương làm cho kinh diễm, cảm thấy Hạ Nhân giống như một tiên nữ có khí chất trong trẻo từ trên trời giáng xuống. Chỉ cần nhìn một lần là có thể khắc sâu dung mạo của cô ấy vào trong đầu.

Cô ấy thật sự rất đẹp, là loại đẹp thuần khiết mà bất kể nam hay nữ, già hay trẻ đều sẽ thích.

Ngay cả cô ta cũng lén lút nhìn Hạ Nhân vài lần.

Từ trước đến nay cô ta vẫn luôn nghĩ diện mạo của mình không tệ, nhưng ở trước mặt Hạ Nhân, cô ta không đủ để nhìn. Vị này mới là đại mỹ nhân thật sự.

Nếu cô ta chọn ngồi cùng với Hạ Nhân, ống kính có thể sẽ không thiếu, nhưng ánh mắt mọi người sẽ hướng về phía Hạ Nhân.

Nhưng Hạ Nhân tính cách cũng không tệ lắm, thích hợp để kết bạn. Quan trọng là cô ta đối với kiểu người đàn ông ấm áp như Thành Dương có chút hứng thú.

Đương nhiên, điều này chỉ giới hạn trong suy nghĩ hôm nay.

Suy đi nghĩ lại, Giang Manh Nhu đưa ra quyết định, chủ động hỏi Hạ Nhân: “Hạ Nhân, tôi có thể cùng cậu ngồi chung không?”

Giọng nói của cô ta rất mềm mại, hàng mi dài cong lên một đường tuyệt đẹp. Đôi mắt hạnh tròn xoe long lanh, toát lên vài phần đáng yêu, ngọt ngào.

Khuôn mặt bầu bĩnh ửng lên một chút hồng nhạt, trông giống như một quả anh đào vừa chín mọng, ngon mắt.

Hạ Nhân sửng sốt vài giây rồi mới nói: “Có thể.”

Trong nguyên tác, Giang Manh Nhu là một cô gái ngọt ngào có chút tâm cơ. Ai có lợi cho cô ta thì cô ta sẽ tiếp cận, bất kể là khách mời nam hay nữ.

Điều khiến Hạ Nhân ấn tượng sâu sắc là cô ta đã gửi tin nhắn "hẹn hò" cho cả bốn khách mời nam. Tuy nhiên, cô ta không hề thể hiện ý định một cách quá rõ ràng, hành động lại rất có chừng mực, cho nên mọi người không ghét cô ta. Ngược lại, đôi khi cô ta còn trở thành trò đùa của mọi người.

Nguyên chủ đã bị buộc phải rời khỏi show hẹn hò. Sau đó, vì trải qua những chuyện tuyệt vọng như vậy nên không còn chú ý đến tình hình tiếp theo của show hẹn hò nữa. Cô cũng không biết tình hình cuối cùng của Giang Manh Nhu ra sao.

Nhưng có một điều cô biết, Giang Manh Nhu đã nhận được sự chú ý của netizen nhờ show hẹn hò. Chương trình chưa kết thúc, nhưng những video trang điểm của cô ta đã nổi tiếng. Cô ta đã thật sự lợi dụng show hẹn hò để trở thành một blogger làm đẹp nổi tiếng trên mạng.

Cô ta tuy có chút tâm cơ, nhưng không hề làm hại gì đến nguyên chủ.

Được Hạ Nhân đồng ý, Giang Manh Nhu vui vẻ cười, đôi mắt hạnh long lanh cong thành một vầng trăng khuyết nhỏ, trông có vẻ hiền lành và vô hại.

“Cảm ơn, Hạ Nhân cậu thật tốt, trông cũng đẹp.”

Những lời này Giang Manh Nhu khen thật lòng. Nếu Hạ Nhân muốn trở thành một hot girl mạng, thì cô ấy nhất định sẽ rất thuận lợi.

Suy cho cùng, trong cái xã hội hỗn loạn này, nhan sắc chính là công lý.

Hạ Nhân cong môi: “Cậu cũng vậy.”

[A a a, vợ tôi cười lên xinh thật đấy, nhan sắc này làm tôi ngất mất thôi!]

[Tôi thích nhất là xem các chị gái xinh đẹp dính lấy nhau.]

[Không khí này phát triển không đúng rồi, sao đột nhiên lại bắt đầu “quẹt quẹt” khí thế thế này?]

Cảnh Diệc không coi ai ra gì, đi thẳng đến chiếc bàn tròn ở phía sau, kéo ghế ra ngồi xuống và bắt đầu ngủ. Hoàn toàn không quan tâm đến đồng đội của anh ta là Nam Tư, cũng như những lời chỉ trích từ netizen trong phòng livestream.

[Bực mình thật đấy, nam khách mời số 1 có chút vấn đề rồi, bỏ mặc cô gái xinh đẹp như vậy không nói chuyện, lại còn gục đầu ngủ ngon lành.]

[Đúng vậy, đúng vậy, cảm giác Nam Tư đáng thương thật đấy, đồng đội của cô ta như chết rồi vậy.]

Nam Tư ngồi xuống sau, cô ta nhìn về phía nhân viên. Nhân viên tỏ vẻ bất lực tiến lên, khẽ khàng khuyên bảo Cảnh Diệc: “Cảnh tiên sinh, trước đừng ngủ, lát nữa các khách mời còn phải chơi một trò chơi.”

Cảnh Diệc vừa nhắm mắt lại đã nghe thấy tiếng cằn nhằn bên tai: “Câm miệng, đừng làm phiền tôi.”

“Nhưng mà…”

“Muốn tôi tham gia trò chơi, được, cậu đi tìm Bạch Tích Tuyết đến đây đi.”

Bạch Tích Tuyết chính là khách mời nữ số 4.

Nhân viên vẻ mặt khó xử: “Cô ta ngày mai mới đến được. Cảnh tiên sinh, chúng ta đang livestream, anh làm như vậy sẽ gây tổn hại đến hình tượng.”

Ban đầu nghĩ rằng nói nghiêm trọng một chút sẽ có tác dụng, ai ngờ Cảnh Diệc căn bản không để tâm.

Nhân viên trị không được anh, sau khi nhận được thông báo từ đạo diễn, họ lấy lại sự tự tin và nói tiếp: “Đạo diễn nói, hai người kia, ngày mai đến đây cũng sẽ tham gia phần trò chơi này, nếu anh không tham gia sẽ thiếu một lần có cơ hội thổ lộ với người mình thích.”

Những lời này quả nhiên có tác dụng với Cảnh Diệc. Anh ta gượng người ngồi dậy, sắc mặt đen như đít nồi, có thể tưởng tượng tâm trạng anh ta tệ đến cỡ nào.

Nam Tư thấy anh ngồi dậy, duy trì phép lịch sự cơ bản, gật đầu với anh ta.

Cảnh Diệc tùy ý đáp lại. Ánh mắt anh ta lại dừng ở Hạ Nhân ở bàn bên cạnh. Gió biển thổi bay mái tóc đen dài của cô ấy. Không biết họ nói chuyện gì mà cô ấy khẽ cong môi cười dịu dàng.

Vui vẻ như vậy, xem ra những gì anh ta làm trước đó chẳng ảnh hưởng gì đến cô ấy.

Không phải, anh ta nghĩ những thứ lung tung này làm gì. Chẳng quan trọng thì chẳng quan trọng, liên quan gì đến anh ta đâu.

Khác với không khí quạnh quẽ bên phía này, tổ bốn người của Hạ Nhân vì có Giang Manh Nhu và Thành Dương cho nên không hề tẻ nhạt. Ngược lại, họ trò chuyện rất vui vẻ, kéo gần mối quan hệ xa lạ khi mới gặp.

Du thuyền đã xuất phát, thong thả chạy trên vùng biển xanh vô tận. Làn gió biển mát lạnh thổi phất qua mặt, như thể đang xua tan mọi phiền muộn cho họ.

Khi không khí gần như lắng xuống, tổ sản xuất chương trình đã công bố một trò chơi nhỏ cho mọi người.

“Các khách mời nam và nữ trong cùng một đội yêu cầu cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ đan vòng hoa và trang trí mũ rơm.”

“Gợi ý nhỏ: Việc đan vòng hoa và mũ rơm không đơn giản chỉ là một trò chơi nhỏ. Nó còn có một công dụng quan trọng khác, điều này chúng tôi sẽ công bố vào ngày mai. Hi vọng mọi người đều có thể nghiêm túc đối xử với lần thủ công này nhé.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc