Mỹ Nhân Như Họa

Chương 70 - Chương 70

Trước Sau

break
Một bóng đen dày đặc vượt lên, lòng bàn tay Hạ Thiên Ân lại không tự chủ rịn ra chút mồ hôi, không chỉ là bởi vì nam nhân ở trước mắt to lớn cao ngạo và dung mạo anh tuấn khiến cho hắn so sánh thấy áp chế, mà là bởi vì dường như loại khí thế lạnh lùng nghiêm nghị tự nhiên chèn ép hắn thiếu chút nữa không ngốc đầu lên được.

Cầu Dũng, đỡ công tử liệt này lên.

Hạ Thiên Ân vuốt ống quần, trong lòng thật sự là cảm giác bị làm nhục, hắn là bị què, cũng không phải là liệt, bản thân còn có thể dậy. Mồ hôi lòng bàn tay cũng còn chưa lau sạch, thì có một luồng sức mạnh to lớn nâng hắn dậy. Cả người y như một con gà con đợi làm thịt bị hán tử được kêu là Cầu Dũng xách đi lên, không có năng lực chống cự. Thật đáng buồn lại đáng thương! Ngay sau đó, ánh mắt của hắn nhìn thẳng đến một khuôn mặt âm trầm, cặp mắt phượng hệt như nhuộm mực kia chăm chú nhìn hắn, khóe môi gợi lên nụ cười lạnh giễu cợt âm u.

Thẩm Họa bị Hạ Thiên Ân làm phiền không được, cũng lười liếc hắn thêm một, Biểu ca đưa hắn trở về Hạ gia đi.

Tiêu Dịch lên tiếng chỉ có lúc ánh mắt chuyển sang đường cong căng cứng trên mặt tiểu biểu muội mới khẽ thấy buông lỏng, hắn lại cưỡi lên lưng ngựa lần nữa. Cầu Dũng nâng con gà gãy chân chết bầm kia lên ném ở trên lưng ngựa mình, cũng cưỡi lên tuấn mã.

Cách đó không xa, đầy tớ của Hạ gia thấy công tử nhà mình bị người ta lắc lư giống như thồ bao bố, đuổi theo ở phía sau nhân vật quan trọng, chỉ tiếc con ngựa lộc cộc nghênh ngang rời đi. Mọi tiếng kêu thảm thiết của Hạ Thiên Ân cũng đã chìm ở góc đường huyên náo mà hỗn loạn, không có ai trông thấy Tiêu Dịch không nhịn được dùng roi quất xương sống của hắn, lập tức bèn vút ra một lằn roi máu thịt be bét, thật là quất lợi hại hơn quận chúa Trăn Trăn.

Dọc đường hai người cưỡi thật nhanh, ra khỏi thành, chạy đến phía Vân sơn, lại tìm một chỗ vắng lặng. Càng đi về phía trước Vân Sơn có một bãi tha ma, bởi vì Vân Sơn có linh khí, làm ra bãi tha ma nho nhỏ này là đặc biệt ném thi thể những kẻ ác khi còn sống đại gian đại ác, chặt đầu gãy tay, lại mời đại hòa thượng khai quang chôn chuỗi Phật châu cầm tay ở dưới cây lớn, chính là vì trấn áp lệ quỷ không được rời núi.

Tiêu Dịch chọn lựa một thân cây cao nhất trong bãi tha ma, đầu tiên là treo người lên, nhìn Hạ Thiên Ân vẫn còn đang hôn mê, trong mắt sôi trào một cỗ sát ý lạnh lùng. Hôm nay hắn muốn cho con gà gan lớn bằng trời này một dạy dỗ cả đời khó quên, dám muốn nữ nhân của Tiêu Dịch hắn, thật là đáng chết.

Chỉ cần vừa nghĩ tới khi trở về thấy thiếp canh kia, bên tai kia còn cái gì con của bọn họ cho Thẩm gia làm con thừa tự, Tiêu Dịch hận không thể tiến lên xé toang trước tiên, nhân tiện ngay cả người cũng xé, trong lòng tức giận tràn đầy thậm chí trong mắt vọt lên đỏ rực nóng hổi.

Bãi tha ma có một mùi hôi thối của *, con ruồi bay vo ve lung tung bốn phía. Loại trường hợp máu chảy thành sông nào mà Tiêu Dịch chưa từng thấy qua, mười ba tuổi, hắn tiến vào trại lính chém giết, từng bước một đến nắm giữ trăm vạn binh quyền, uy vọng cực cao hôm nay. Nhưng Hạ Thiên Ân là văn nhân thư sinh, sau khi bị mùi hôi thối này hun tỉnh, oẹ oẹ nôn mửa. Mới vừa rồi lắc lư ở trên đường, nước chua trong dạ dày đã ói hết rồi, giờ phút này nào còn có thể ói. Trên mặt ngay cả một tia máu cũng không nhìn thấy, tái nhợt giống như là thi thể kéo ra từ bãi tha ma muốn treo lên đây phơi khô.

Sau khi Hạ Thiên Ân ói xong càng thêm xấu hổ, vừa giận vừa tức, nghĩ tới hắn là cậu ấm trâm anh thế gia của Hàng Châu, lại để cho người ta bốc tới nơi này treo ngược lên cây nhục nhã. Thêm nữa, Tiêu Dịch đi cứu Lãnh Thanh Nguyệt vì che giấu tai mắt người mặc cực kỳ khiêm tốn, hán tử áo gai vải thô, càng làm lộ ra một khí thế nghèo hèn xạo sự. Vả lại, Hạ Thiên Ân tự nhận là chuyện nhà tài trí hơn người càng thêm tức giận không kém.

Mới vừa rồi ở Thẩm trạch trong thành, hắn là bị khí thế của Tiêu Dịch đột nhiên tới hù dọa, bây giờ suy nghĩ một chút bọn họ, một kẻ hàn vi, bản thân ở Hàng Châu cũng coi là thế gia có gốc rễ, lại có công danh tiến sĩ trong người, tại sao phải sợ bọn hắn chứ?

Giặc cướp, ta là khảo trúng tiến sĩ, lại là trưởng tôn của Hạ gia, bọn ngươi bắt ta tới đây, chờ sau khi đầy tớ của ta đi báo quan, các ngươi nhất định là phải xuống lao ngục chịu đau khổ. Nếu hiện tại thả ta trở về, Hạ Thiên Ân ta còn có thể van nài cho các ngươi.

Đầu tiên là Cầu Dũng cười hắc hắc, Hạ gia ngươi trở mặt

break
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc