Đêm đó, Hứa Chu leo lên giường của Lục Thanh Yến.
Cậu nghe nói Lục Thanh Yến có thói ở sạch, nên cố ý mặc áo sơ mi của đối phương vào, lăn lộn trên chiếc giường không chút tình thú nào, khiến chăn bông trở nên lộn xộn và nhăn nheo.
Vì vậy, khi Lục Thanh Yến mở cửa, thứ hắn nhìn thấy đầu tiên là em trai hắn, thân dưới không mặc gì, đang ngồi trên giường hắn, đôi môi đỏ tươi đang hé mở, hơi thở hổn hển.
“Anh trai.”
Nhìn thấy hắn, thiếu niên sợ hãi bò xuống giường, bắp chân thon dài trắng nõn, có những đường nét thanh tú hấp dẫn.
Cậu từ từ bước đến gần hắn, dùng cử chỉ ngây ngô yếu đuối nhất để tìm kiếm sự bảo vệ, giọng nói run rẩy: "Mẹ không cần em, cha cũng không nhận em, trên đời này Chu Chu chỉ có người thân duy nhất là anh trai…"
Hứa Chu đã sớm quen với việc này khi cậu còn ở hành tinh rác, mẹ cậu hay dùng những thủ đoạn này để quyến rũ những người đàn ông đó? Bà mở miệng nói ra những lời ngon ngọt đầy cám dỗ để quyến rũ đàn ông.
Nhưng giọng nói của thiếu niên lần đầu biểu diễn lại có chút run rẩy và mềm mại, lông mi phát run, đôi vai thon thả cong lên, thuần khiết lẫn vô tội, giống như một tờ giấy trắng, có thể dễ dàng khơi dậy du͙© vọиɠ của con người, ham muốn bạo lực của họ, vò nát nó và khiến nó trở nên dơ dáy bừa bộn.
Giọng nói thanh tú dễ nghe của Hứa Chu cố ý hạ thấp xuống, ngọt ngào vô cớ. Cậu hỏi: “Anh trai, anh có thể bảo vệ em được không?”
Vừa nói, cậu vừa nắm lấy tay của Lục Thanh Yến, luồn tay của hắn vào phía dưới quần của cậu.
Hứa Chu dùng một tay vén vạt áo lên, để lộ vòng eo và bụng thon gọn cùng bộ phận nữ tính vốn không thuộc về mình.
Nơi đó nhỏ hẹp, màu sắc cực kỳ hồng hào, mềm mại, ngay cả một sợi lông mao cũng đều không có, rất thích hợp để dùng tay xoa nắn, moi đào cho đến khi nào dâm thủy chảy ra.
"Khó trách lại da^ʍ đãиɠ như vậy, thì ra là có thêm một cái động."
Lục Thanh Yến cười lạnh, thanh âm trầm thấp đến chói tai nhức óc, ngữ khí khinh miệt đến cực điểm.
Hứa Chu nghe được những lời nhục nhã này, cậu không hề lùi bước mà vẫn tiến tới.
ŧıểυ mỹ nhân ngước mắt lên nhìn chằm chằm đối phương, dung mạo trong sáng lẫn ngây thơ, giọng nói nhẹ nhàng lại tràn đầy mê hoặc: "Chỉ cần anh trai bảo hộ em, em có thể làm bất cứ điều gì anh trai muốn... A! !"
Cậu chưa kịp nói xong thì toàn thân đã bị đẩy lên giường ở phía sau người!
Viền áo của cậu bị vén lên, nửa thân dưới hoàn toàn lộ ra ngoài không khí, cảm giác có chút lạnh.
Hứa Chu rụt rè muốn đứng dậy, nhưng một bàn tay thô ráp và khỏe mạnh đã tóm lấy cổ cậu và đè cậu xuống giường!
Cậu theo bản năng muốn giãy giụa, nhưng lại bị Lục Thanh Yến đè xuống giường, đầu gối ấn vào chân của thiếu niên, một tay bẻ ra cái đùi khác, tay còn lại nhéo vào bắp đùi mềm mại, mạnh đến nỗi khiến nó xuất hiện vết đỏ.