Hứa Chu sinh ra trên hành tinh rác, từ bé đã được dạy rằng cậu là con của một vị thượng tướng có địa vị cao trên hành tinh lớn, cậu có dòng máu cao quý nhất và vận mệnh của người đứng trên.
Người nói với cậu điều này chính là mẹ cậu, người mỗi ngày đi dây dưa với nhiều người đàn ông khác nhau để kiếm sống.
"Mày phải ngoan ngoãn một chút, bằng không về sau mới không bị đánh!"
"Hứa Chu, mày phải biết sử dụng thân thể, nghe theo ý muốn của những người đàn ông một chút, không ai có thể từ chối được mày... "
Khi bà nói lời này, móng tay đỏ tươi nhéo vào mặt của Hứa Chu, vẻ mặt hung dữ đến điên cuồng.
Hứa Chu đương nhiên không tin, cậu cho rằng mẹ mình sau khi uống rượu có chút say, cho dù trong thời gian ngắn ngủi không uống rượu, thì đầu óc của bà cũng không mấy sáng suốt.
Nhưng cuộc đời giống như một bộ phim truyền hình dài tập, giả tạo và nhàm chán, nhưng ở một số tình tiết nhất định sẽ có những chuyển biến đảo ngược bất ngờ.
Ví dụ như lúc Hứa Chu 16 tuổi, cậu thật sự bị mang về Lục gia.
Lục Gia thịnh vượng và quyền lực nhất.
Cậu cũng nhìn thấy vị tướng quân vốn dĩ chỉ có thể nhìn thấy trên kênh trung tâm của chiếc TV bị hỏng trong quán bar dành cho công nhân - cha cậu, đang nhìn cậu một cách lạnh lùng.
Chỉ cần nhìn một cái, Hứa Chu đã biết cuộc sống của mình sau này sẽ không hề dễ dàng.
Mẹ ruột của Hứa Chu là một công dân cấp thấp, tình cờ có quan hệ với Lục thượng tướng và bất ngờ mang thai một đứa trẻ.
Sau khi biết được thân phận của Lục thượng tướng, bà đã lựa chọn sinh ra đứa bé ấy và nuôi nấng nó để sau này bà có thể dựa vào huyết thống này tiến vào cửa Lục gia.
Hứa Chu là hòn đá lót đường để cho bà tiến vào phủ Tướng quân, rời khỏi hành tinh rác là mong muốn của bà, tuy nhiên Lục gia chỉ nhận Hứa Chu, một đứa con ngoài giá thú sống ở bên ngoài.
Người nhà họ Lục cảnh cáo mẹ Hứa, và đưa cho bà một số tiền lớn rồi đuổi bà đi.
Không rõ liệu bà có thực sự rời đi để sống một cuộc sống sang trọng hay bị giết chết một cách lặng lẽ.
Vì vậy, năm ấy Hứa Chu, chưa bao giờ rời khỏi thị hành tinh rác nhỏ, đã bị bỏ lại trong căn biệt thự tráng lệ lạnh lẽo này.
Người được gọi là cha ruột luôn phớt lờ cậu, người hầu trong phủ chỉ lo việc trong nhà, hay mỉa mai cậu một cách công khai và bí mật để bảo vệ cậu thiếu gia nhà họ Lục chưa từng xuất hiện.
Nghe nói bà Lục khi còn sống có mối quan hệ rất thân thiết với thượng tướng Lục, hai người yêu nhau sâu đậm, vợ chồng tình thâm, nhưng đối với một cặp đôi yêu nhau như vậy, chưa đầy hai năm sau khi vợ mất, lại có một người phụ nữ ôm một đứa trẻ chỉ kém con trai ông bốn tuổi đã tìm tới cửa.
Cha Lục cảm thấy hỗ thẹn trong lòng nên đành nhắm mắt làm ngơ và chấp nhận mọi chuyện.
Cuộc sống của Hứa Chu ở thành phố lớn thế nhưng còn không bằng ở hành tinh rác!
Cậu cảm thấy vớ vẩn, càng cảm thấy không cam lòng!
Cuộc sống ban đầu ở hành tinh rác đã dạy cho cậu rất nhiều điều, cậu biết mình không thể ngồi yên chờ chết, nếu không cậu sẽ mãi mãi giống như một quả hồng mềm bị người ta ȶᏂασ túng trong tay! Bất kì ai nhìn thấy nó đều có thể dễ dàng giẫm bước lên nó.
Cậu cần một cơ hội, ít nhất không thể lúc nào cũng bị chèn ép.
Rất nhanh, cơ hội này liền đã tới cửa - Lục Thanh Yến trở về nhà. Người đàn ông thân hình cao lớn, đứng ở nơi đó giống như một ngọn núi lạnh lùng, khi thì thầm dặn dò người hầu, dáng người của hắn giống như núi dốc, vẻ đẹp trai sắc bén như một lưỡi dao.
Có lẽ vì ánh mắt Hứa Chu quá mức nóng bỏng, khi người đàn ông ngước mắt lên nhìn, con ngươi đen giống như chim ưng đang bay lượn trên bầu trời, thâm thúy khó lường, mang theo vẻ kiêu ngạo bẩm sinh có thể nghiền nát con người thành cát bụi, khiến họ trở thành cát bụi, hèn hạ như bụi đất.
Người đàn ông nhìn cậu với vẻ mặt thờ ơ lẫn ghê tởm.
“Thứ bẩn thỉu này từ đâu ra?”