Mỹ Nhân Bị Nhóm Thú Nhân Điên Phê Cưỡng Chế Ái

Chương 8

Trước Sau

break

"Đương nhiên rồi." Không ngại để hắn ta ngủ thêm một thời gian mà thôi.

Mỹ nhân cầm lấy đá liên kết của hắn, sự kiên nhẫn của Côn dần mất đi khi bên tai y cứ lặp đi lặp lại tên của thú nhân khác, vì chủng tộc nên vẻ ngoài của hắn cực kì mê hoặc lòng người khiến hắn trở nên bớt đáng sợ đi, nhưng điều đó không có nghĩa là Côn không có tính ngang ngược cùng với lòng chiếm hữu như các thú nhân khác.

Hắn ôm mỹ nhân đứng lên, sau vài bước chân đã vào căn phòng phủ đầy da thú dày, Côn đặt mỹ nhân lên những tấm da thú lớn, Thư Ly trở nên căng thẳng sau khi nhận ra điều đó, y chống tay lên, lui ra sau, ngước mặt để nhìn thú nhân thì y mới phát hiện ra dươиɠ ѵậŧ đáng sợ dưới lớp váy da thú đã lộ ra không khí, trong tầm mắt của y, chiếc váy da thú bị xé toạc một cách tùy tiện, cơ thể trần truồng của Côn hoàn toàn lộ ra trước mặt hắn.

Cơ thể của đối phương không giống đại đa số những thú nhân khác, không có đống cơ bắp to lớn đáng sợ ấy, thay vào đó là những đường nét rõ ràng và thớ cơ rắn rỏi, mỗi cơ bắp đều ẩn chứa sức mạnh đáng sợ, nước da màu lúa mì càng tôn thêm vẻ đẹp cho sự hung hãn của cơ thể ấy.

Mặc dù y đã sống ở thế giới này, nơi mà khắp chốn đều là những thú nhân trần như nhộng được năm năm, Thư Ly vẫn không thể quen được việc nhìn cơ thể của những người khác ngoài Mạc Luân, điều đó khiến y cảm thấy xấu hổ, y đặt ánh mắt của mình lên bức tường bên cạnh, không ngừng lùi cơ thể ra sau, khí tức mạnh mẽ của thú nhân lan tỏa khắp căn phòng, những thú nhân đều có ham muốn tìиɧ ɖu͙© rất mạnh, năm năm qua ngày nào y cũng bị bạn đời cũng mình đè ra làʍ t̠ìиɦ, cơ thể đã quen hầu hạ rất nhạy cảm, và nó còn trở nên nhạy cảm hơn sau một tháng trống trải, chỉ cảm thấy bị khí tức đè nén cũng khiến cho cơ thể của y mềm nhũn ra, chất dịch không kiểm soát được mà chảy ra từ hậu huyệt đằng sau, thấm qua lớp vải mỏng.

"Hức...Côn..."

"Côn...Ta không...Ưm a..." Mắt cá chân trơn bóng của y bị tóm lấy và kéo về phía thú nhân, ánh mắt Thư Ly thú nhân cao lớn mơ hồ đã đè lên người y, mái tóc nâu đỏ xõa xuống lớp áo, lướt qua làn da trắng nõn trần truồng, mặc dù cơ thể của Thư Ly đã nói lên y đã động tình nhưng Thư Ly vẫn cảm thấy sợ hãi vô cùng.

Thú nhân ở thế giới này thân hình rất cao lớn, lại còn có những đặc tính của thú được giữ lại trên cơ thể, tính chiếm hữu hung hăng, Thư Ly đứng giữa bọn họ giống như một thiếu niên chưa đến tuổi trưởng thành, bộ phận sinh dục của các thú nhân cũng tỉ lệ thuận với cơ thể của bọn chúng, vừa dữ tợn vừa đáng sợ, dươиɠ ѵậŧ dài lại to bằng cánh tay của một đứa trẻ con nhiều lần khiến cho Thư Ly cảm thấy mệt mỏi, cơ thể vui vẻ tiếp nhận kɧoáı ©ảʍ cũng không cách nào khiến cảm giác sợ hãi khi dươиɠ ѵậŧ đâm vào trong giảm bớt, nhất là trước mắt thú nhân, y không hề có chút sức lực nào để phản kháng.

Chiếc xà rông ngắn buộc quanh eo bị xé toạc, cả chiếc qυầи ɭóŧ làm bằng loại vải quý không phù hợp với thế giới này cũng bị ngón tay thon dài của Côn xé rách, tiếng vải "xoẹt xoẹt" bị xé vang lên, khớp tay to dài của thú nhân đã bao phủ lên cặp mông mềm mại đang kiêu ngạo vểnh lên, ở giữa khe mông có nước dâm dinh dính chảy ra bàn tay to lớn của Côn, hắn dùng nó để thoa lên hai cánh mông đẫy đà.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc