Mỹ Nhân Bị Nhóm Thú Nhân Điên Phê Cưỡng Chế Ái

Chương 3

Trước Sau

break

Chú sư tử với thân hình tầm trung với chiếc bờm dài màu vàng đang giãy giụa trên tấm gỗ, trong căn phòng nhỏ đầy mùi màu tươi, chỉ cần nhìn một cái có thể thấy trên cái bờm vàng dính đầy máu tươi, sự bàng hoàng khiến hơi thở của Thư Ly run lên, y lập thức bật khóc.

Bên trong căn phòng có đầy những thú nhân trưởng thành, nhận ra Thư Ly vừa bước vào thì bọn họ luống cuống buông lỏng chú sư tử vàng ra, các thú nhân vừa trưởng thành cơ thể đều toát ra sức sống mãnh liệt, cơ thể không giấu được du͙© vọиɠ, đối diện với giống cái số một của bộ lạc, gò má ngăm đen cũng bắt đầu đỏ ửng, bên dưới váy da thú cũng phồng lên.

Qua Tư thấy ba nhỏ của mình khóc, cố gắng đứng dậy từ mặt đất nhưng bởi vì vết thương ở chân sau khiến nó không thể đứng dậy nổi, cậu nhóc lo lắng dùng đầu sư tử to lớn cọ cọ lên cánh tay ba nhỏ, thè lưỡi ra liếʍ nước mắt của ba mình, "Ba ơi người đừng khóc, con không sao đâu, chúng ta về nhà thôi."

Thú nhân trẻ tuổi đứng bên cạnh lấy hết can đảm mở miệng nói, "Qua Tư hắn không muốn để Côn y sư chữa thương cho mình."

"Ai cần hắn ta trị thương!" Qua Tư trừng với đôi đồng tử xanh lá đậm, bờm trên người cậu nhóc đều hơi dựng cả lên.

Thư Ly nức nở, bảo thú nhân trẻ tuổi đi mời Côn y sư đến, nhìn thấy Qua Tư thường ngày tràn đầy năng lượng, phấn chấn bây giờ lại nằm ở đây khiến y không kìm được nước mắt, lúc đầu y chẳng thể nào nghĩ sư tử con nhe nanh múa vuốt này là con mình được, nhưng y đã luôn dõi theo cách sư tử con lớn lên, từ một con sư tử nhỏ xíu với những bước đi chập chững trở thành một con sư tử dũng mãnh, tâm tư y giờ đây rối tung rối mù, "Qua Tư nghe lời nha, nhất định phải chữa trị." Thú nhân sắp đến thời kỳ lột xác, làm sao Qua Tư có thể sống sót với đống vết thương này trên cơ thể chứ.

Sau lưng vang lên những tiếng bước chân, một thú nhân trẻ tuổi nói, "Côn y sư đến rồi."

Cơ thể Thư Ly căng thẳng, mùi thuốc bao phủ ở phía sau, mái tóc dài màu nâu đỏ xõa xuống hai bên má, khi y biết rằng y sư thú nhân đang ở sau lưng khiến Thư Ly hít thở không thông, Qua Tư thấy ba nhỏ của mình bị cơ thể thú nhân cao lớn che phủ, đang nhìn bộ dáng của cậu bằng ánh mắt khinh thường, cậu liền tức giận mắng chửi: "Tránh xa ba của ta ra một chút!"

Mái tóc nâu đỏ dài xõa xuống má được vén ra sau, im lặng từ chối khiến Thư Ly bối rối, y vội vàng quay người lại, nắm lấy tay của thú nhân nọ, hắn đang quỳ trên phiến đá, quay đầu ra sau nhìn thú nhân cao lớn khiến y cảm thấy vô cùng áp lực, dạng thú của Côn là con nai đỏ, trên đầu có cặp sừng, vì khi nãy vừa cúi người xuống mà mái tóc dài màu nâu đỏ xõa xuống bộ ngực vạm vỡ, cơ thể của nai sừng tấm thú nhân không cường tráng bằng những thú nhân khác, mà hắn lại cao gầy và mảnh khảnh, nhưng từng cơ bắp đều ẩn chứa sức mạnh đáng sợ.

Váy da thú của thú nhân ở ngay trước mắt Thư Ly, từ góc nhìn của y thậm chí còn nhìn được dươиɠ ѵậŧ to khủng khiếp của hắn, y cố gắng lờ đi tư thế kì cục, ngẩng đầu nhìn thú nhân đang nhìn mình, "Côn, xin ngài hãy cứu Qua Tư với."

Đôi mắt Côn đen láy, hẹp dài, dưới mắt có những đốm đỏ, khi họ nhìn nhau, Thư Ly luôn có cảm giác rằng đối phương sắp nuốt chửng mình, Côn nâng cằm, mặt không chút cảm xúc nói: "Được."

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc