Côn là một thú nhân ăn chay, hắn không thể ăn thịt nhưng điều đó không thể ngăn cản hắn nướng thịt cho bạn đời của mình.
Hắn đang định nấu thêm một món canh rau củ nữa, nhưng khi nhấc nước từ đáy giếng lên, hắn ngửi thấy một mùi không nên thuộc về nơi này.
Sở dĩ lí do mà tộc nai đỏ có thể trở thành tộc y sư không thể bị thay thế ở đại lục thú nhân là vì cấu trúc mũi của họ trời sinh đã có thể dễ dàng phân biệt được chất độc và thuốc, và họ cũng có thể ngửi thấy những thứ mà người bình thường không thể ngửi thấy.
Đây là mùi nước thánh trên tế đài.
Côn nghi ngờ nâng thùng gỗ lên chóp mũi, nhưng không còn ngửi thấy mùi gì nữa, như thể mọi thứ đều là ảo giác của hắn, nhưng mũi của tộc nai đỏ sẽ không bao giờ sai, hắn khó chịu cau mày.
Ở một bên của bức tường sâu, một dây leo tươi tốt màu xanh đậm đang dần rút vào trong đất.
Trong ngôi nhà được xây dựng đặc biệt dành cho sư tử con, Thư Ly cảm thấy hốc mắt của mình nóng lên khi nhìn thấy bộ dạng chật vật của Qua Tư, cả người thằng bé bê bết máu, Qua Tư sắp trưởng thành có thân hình cường tráng, không quá khó để nhìn ra khi cậu nhóc trưởng thành sẽ uy dũng đến nhường nào, nhưng lúc bây giờ thì chiếc bờm vàng rực rỡ lại rối tung và đầy máu, vết thương ở sau chân bị rách đang rỉ máu đỏ tươi, trông đau đớn đến mức khiến trái tim của Thư Ly như ngừng đập.
"Qua Tư, tháng sau sẽ diễn ra thú luyện rồi, con ngoan ngoãn dưỡng thương có được không." Thư Ly quỳ xuống bên cạnh Thư Ly, nước mắt từ khóe mi chảy xuống, đuôi mắt đỏ hoe trông đáng thương, y đưa tay đẩy đầu sư tử nhỏ của Qua Tư ra khỏi mặt đất, bật lực gọi: "Qua Tư à…"
Qua Tư không nghe thấy ba nhỏ của mình đang khóc, cậu nhóc lắc lắc cái đầu sư tử, quay lại, "Người còn trở về làm gì nữa! Người đã không cần con nữa! Đi thú luyện thì không bằng con chết ở…"
m thanh đột ngột dừng lại, bởi vì Qua Tư nhìn thấy những vết tích sau cuộc làʍ t̠ìиɦ trên khắp làn da trắng nõn của người ba nhỏ, dấu vết khắp nơi có thể khiến người ta lập tức liên tưởng đến mức độ mãnh liệt, Qua Tư lập tức nổi giận, bờm vàng dựng đứng, đôi mắt xanh thẫm há to miệng lao thẳng tới.
Tư thế của Thư Ly vẫn không thay đổi, vô thức đưa tay ra ngăn cậu nhóc lại, y biết rằng Qua Tư sẽ không làm y bị thương, nhưng chỉ một giây sau, cái miệng nóng hổi ẩm ướt của con thú ngậm lấy vòng eo của y, sau một vài tiếng "xoẹt" thì tấm vải mỏng và xà rông bị răng sắc nhọn của sư tử xé rách, những chiếc răng nanh vô tình lướt qua làn da mỏng manh và để lại những vết đỏ, Thư Ly hét lên, y nhanh chóng lấy tay che lấy giữa hai chân của mình, nhìn thấy tấm vải bị Qua Tư xé sang một bên,ay luống cuống thò tay xuống đất để nhặt nó.
Vốn dĩ Thư Ly đang quỳ gối ngồi trước mặt Qua Tư, bây giờ y lại quỳ gối chống người bò về phía trước để nhặt lại những mảnh vải, tư thế này khiến y khuỵu xuống đưa cặp mông trần trụi của mình cho trước mắt Qua Tư, mất đi quần áo khiến cơ thể xinh đẹp trần truồng lộ ra khiến người khác không thể dời mắt, những dấu đỏ như nở rộ trên làn da trắng như tuyết, cửa huyệt bị thú nhân cᏂị©Ꮒ cũng sưng đỏ, cứ co rút rồi đóng mở, có chút nước dâm trong suốt dính lại trên cửa huyệt, gợi tình đến mức khiến người ta thèm khát.