Mỹ Nhân Bị Nhóm Thú Nhân Điên Phê Cưỡng Chế Ái

Chương 16

Trước Sau

break

"Thần Sinh mệnh…" Thư Ly nhìn tế đài cao chót vót và lẩm bẩm, đôi mắt hoa đào ngày càng trở nên nghi ngờ.

Thế giới này có đa dạng chủng tộc thú nhưng Thần Sinh mệnh bọn họ thờ phụng lại là cây cối, bọn họ luôn cho rằng: cây là sinh mệnh, cây thông với trời đất, mà thú lại là người hầu, hiến tế tính mạng của mình.

Hai người bọn họ nhanh chóng đi qua hơn nửa bộ lạc, mãi cho đến lúc Thư Ly về đến nhà của Mạc Luân, cũng may lúc này trong bộ lạc không có bao nhiêu thú nhân, nhưng ánh mắt của giống cái của khiến cho Thư Ly cảm thấy khó chịu, nhưng vẫn tốt hơn là những thú nhân có tính chiếm hữu cao.

Vừa đẩy cửa bước vào, bỗng nghe giọng nói tức giận của Qua Tư trong phòng, "Cút! Cút ra ngoài!"

Cửa gỗ của căn nhà bằng bùn trên mặt đất bị đẩy ra, giống cái mặc váy da thú chật vật đi ra ngoài, gặp Thư Ly trong sân, hai người đồng thời kêu lên: “ŧıểυ Ly.”

"Trác Nhĩ."

Trác Nhĩ là giống cái sống ở bên cạnh, tuy đã trưởng thành nhưng vẫn chưa tiếp nhận bất kì thú nhân nào, mỗi lúc Mạc Luân ra ngoài thì sẽ chăm sóc Thư Ly không biết gì về cách sinh hoạt, bởi vì là giống cái nên Mạc Luân cũng cảm thấy yên tâm, Thư Ly cũng không thấy áp lực nặng nề, thời gian cứ thế trôi qua, đối phương liền biến thành bạn của Thư Ly trong bộ lạc.

"Côn…Y sư." Trác Nhĩ nhìn thú nhân đã biến thành hình người đang mặc một chiếc váy da thú, ánh mắt mờ mịt lại kinh ngạc khi nhìn thấy những dấu vết lưu lại trên người y, đôi mắt sững sờ mở miệng, "Qua Tư đang tức giận, thằng bé chẳng chịu ăn gì hết."

"Cảm ơn ngươi, Trác Nhĩ." Thư Ly cảm ơn hắn ta một cách chân thành, trên tay y vẫn còn cầm rổ nhỏ chứa đầy những quả mọng mà giống cái yêu thích, y quên mất rằng đây là đồ của Côn, vô thức giơ ra trước mặt Trác Nhĩ, đôi mắt màu hổ phách sáng ngời dưới ánh mặt trời, "Cái này cho ngươi."

Trác Nhĩ lập tức thu lại ánh mắt ngỡ ngàng của mình, nhìn khuôn mặt mỹ nhân đang gần kề với mình, bình tĩnh nuốt nước bọt, cười đáp, "Không cần đâu, ngươi cứ giữ lấy cả đi."

Côn đứng ở một bên nghiến răng nhưng vẫn dùng con mắt bình tĩnh nhìn y, dùng bàn tay to lớn vỗ lên cặp mông đang vểnh lên của bạn đời nhỏ, "Còn không mau vào xem thử Qua Tư thế nào."

Hắn cầm lấy chiếc giỏ nhỏ từ tay của mỹ nhân, hắn nhìn tới Trác Nhĩ vẫn còn đứng im ở đó trong bước chân vội vã của Thư Ly, lạnh lùng lên tiếng: "Từ nay về sau ta sẽ chăm sóc cho Ly Ly."

Cuối cùng hắn nói thêm: "Nếu cần con mồi hay quả mọng có thể tùy tiện đến y xá lấy."

"Không cần." Sau khi bình tĩnh trở lại thì Trác Nhĩ trả lời, liền quay người rời đi, bóng lưng của hắn ta trông có vẻ cô đơn.

Côn nhìn bóng lưng Trác Nhĩ rời đi, hắn nhíu mày, tâm tư trong đáy mắt của Trác Nhĩ đương nhiên hắn có thể nhìn ra, người thích mỹ nhân trong bộ lạc ngoài thú nhân ra thì vẫn có giống cái khác, có thể tính Trác Nhĩ là giống cái mạnh mẽ trong số bọn họ nhưng cũng chỉ là một giống cái nhỏ bé, không có sức mạnh để bảo vệ Thư Ly, y sẽ không đồng ý.

Côn mới cưới hướng dẫn thú nhân kéo con mồi đến chỗ mép nước, làm con mồi chảy máu, sau khi ước lượng thức ăn mà sư tử con có thể ăn rồi hắn tùy tiện đem nửa con dê nướng trên lửa, sau đó nhẹ nhàng cắt những phần mềm mại dễ nhai, rồi dùng quả mọng làm gia vị mang về cẩn thận nướng kỹ.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc