Mỹ Nhân Bị Nhóm Thú Nhân Điên Phê Cưỡng Chế Ái

Chương 14

Trước Sau

break

Những dấu vết của trận làʍ t̠ìиɦ trải đầy trên hai cánh tay trắng nõn khiến cho má của y càng nóng hơn, quần áo mỏng manh trên người không tránh khỏi bị dính những tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâm thủy sau trận kịch liệt đêm qua, thế nhưng mà ŧıểυ Qua Tư bị thương vẫn còn đang ở nhà, y buộc chặt xà rông lại, cắn môi đẩy cửa ra ngoài.

Nhà của Côn có hai cái, một cái để sinh hoạt thường ngày, cái còn lại thì để khám bệnh, Thư Ly đã tỉnh táo trở lại không biết phải đối mặt với bạn đời thú nhân của mình như thế nào, y cúi đầu đi ra ngoài với hy vọng không bị Côn ở trong y xá nhìn thấy, nhưng Thư Ly đã quá vọng tưởng rồi.

"Ly Ly." Giọng nói của Côn phát ra từ phía sau, lười biếng nhưng lại thoải mái, "Lại đây."

Thư Ly muốn bỏ chạy nhưng đôi chân cứng ngắc vẫn quay đầu lại, thấy mỹ nhân cứ chậm chạp tiến tới, Côn đành tiến lên vài bước bế người nọ lên, cánh tay dễ dàng nâng cả cơ thể của mỹ nhân lên, hắn liếc nhìn những thú nhân trẻ tuổi đang há hốc mồm, tâm tình vui vẻ nói: "Được rồi, hôm nay không cần phải đến đây nữa."

"Côn." Thư Ly được thú nhân ôm ngồi trên cánh tay của đối phương, y vô thức vòng tay qua cổ thú nhân, vùi khuôn mặt nhỏ nhắn của mình vào tai con thú nhân, nhỏ giọng nói: "Ta muốn về nhà."

Y có thể cảm nhận ánh mắt như ngọn đuốc ở sau lưng mình, trên người đầy những dấu vết tìиɧ ɖu͙© lộ ra khiến y không dám quay đầu lại nhìn.

Khi thú nhân hài lòng nói chuyện là tốt nhất, Côn cũng không hề ngoại lệ, "Ta đưa người trở về."

Hắn đưa chiếc giỏ nhỏ đầy quả mọng thơm ngon mà hắn đã chuẩn bị từ sớm cho mỹ nhân, giây tiếp theo, một con nai sừng tấm đỏ khổng lồ xuất hiện trước mặt Thư Ly, cơ thể của con nai đỏ cao lớn, nhỉnh hơn Thư Ly một chút, con nai quỳ xuống đất trước mắt y, nghiêng đầu dùng đôi mắt nai đen nhánh. hẹp dài nhìn Thư Ly, "Lên đi."

Ở thế giới này, khi thú nhân trưởng thành và lột xác thì đều sẽ có thú thể rất lớn, trông rất dũng mãnh và oai phong, nhưng mà thú thể của Côn lại vô cùng đẹp đẽ, với bộ lông màu nâu đỏ tỏa sáng dưới ánh mặt trời, thân hình lại đẹp, tứ chi và cả cái cổ mảnh khảnh nhưng lại chứa sức mạnh tiềm ẩn, ngay cả Thư Ly là một người đã chứng kiến vô số hình dạng thật của thú nhân cũng phải ngạc nhiên, đôi mắt hoa đào của y sáng lên.

Ánh sáng trong mắt người bạn đời khiến Cô rất vui, hắn đưa đầu ra dùng sừng cọ nhẹ vào cánh tay mỹ nhân, thầm giục y mau ngồi lên.

Thư Ly bò lên trên người của Côn ở dạng thú thể, một giây sau, con nai đứng dậy từ mặt đất, khiến cơ thể y nghiêng sang một bên, không nhịn được mà vội vàng ôm lấy cái cổ mảnh khảnh của con nai, làn da trần trụi khi tiếp xúc với bộ lông ấm áp của con nai hoàn toàn khác biệt khi vùi vào bộ lông sư tử của Mạc Luân khi hắn ta ở dạng thú.

"Nếu như ngươi đói bụng thì ăn một chút quả mọng trong túi." Côn nói xong, tứ chi bắt đầu di chuyển.

Các thú nhân trẻ tuổi ở tại chỗ kinh ngạc há mồm, không thể tin được mở miệng, "Đó là anh Thư Ly…"

"Anh Thư Ly tiếp nhận Côn y sư rồi…"

Cảnh tượng ban nãy cứ không ngừng hiện ra trong tâm trí của chàng thú nhân trẻ tuổi, mỹ nhân có làn da trắng như tuyết ngồi trên người con nai sừng tấm to lớn, đôi chân thon dài kẹp lấy lưng của con nai, màu nâu đỏ của bộ lông làm bật lên làn da của mỹ nhân, khiến nó trở nên trắng nõn, vô số dấu hôn hiện ra khiến bên dưới của bọn họ nóng lên, thú nhân trẻ tuổi kích động, "Ta nghe nói Thư Ly thích ăn quả mọng tím ở Bạch Nhai, ngày mai ta lập tức đi đến đó hái."

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc