Sở Thanh co người lại, miễn cưỡng mở mắt ra, một đôi giày đỏ thêu chỉ vàng đã đứng trước mặt nàng. Nàng cố sức ngẩng đầu lên, chủ nhân của đôi giày thêu là một nữ tử có nụ cười xinh đẹp, xinh như tiên nữ, nàng ta đội mũ phượng quàng vai, rực rỡ kiều diễm giống như một đóa hoa mẫu đơn cao quý.
Sở Thanh trừng mắt nhìn chằm chằm nữ nhân trước mặt.
“Thanh Nhi muội muội, muội nhìn ta hôm nay có xinh đẹp không?”
Tô Ngưng Sương tươi cười dịu dàng, hỉ phục đỏ sẫm càng tôn lên dung mạo vô song của nàng ta.
“Muội nói xem, Tử Dương có thích bộ áo cưới này của ta không?”
Nghe thấy cái tên này, trong mắt Sở Thanh tràn đầy hận ý, cảm thấy vô cùng khổ sở.
Nam nhân đó từng nói với nàng: Thanh Thanh, Tử Dương ca ca chắc chắn tam môi lục sính, dùng kiệu lớn tám người khiêng cưới nàng về nhà, hôm nay lại thành thân với nữ nhân khác.
Còn người trước mặt này chính là bằng hữu tốt nhất của nàng, đồng thời cũng là thủ phạm hại Sở gia nàng tan cửa nát nhà.
Nghĩ đến phụ thân, mẫu thân, nghĩ đến trên dưới sáu mươi bảy mạng người Sở gia, Sở Thanh muốn liều mạng với Tô Ngưng Sương, nhưng chân tay đều đã gãy, lực bất tòng tâm nên chỉ có thể cắn nát răng mình.
Phụ thân của nàng, Sở Đạo Nhân, là ngự y trong cung, hai tháng trước tư thông với Thịnh quý phi, hợp mưu hạ độc Thái Tử, cả nhà bị hoàng thượng giáng tội.
Tất nhiên, tất cả những chuyện này đều bị người khác hãm hại, và kẻ chủ mưu đứng đằng sau việc này chính là Binh bộ Thượng thư phủ Tô gia.
Thịnh quý phi là sủng phi của đế vương, nhà mẹ đẻ lại là Thịnh quốc công phủ tay nắm binh quyền, đến cả đương kim thiên tử còn phải kiêng kị Thịnh gia, nhưng khổ nổi không có có lý do thích hợp để gϊếŧ. Vừa lúc này, Thái tử đột nhiên trúng độc bỏ mình, mà Tô Ngưng Sương ở trong cung của cô cô Tô Tần nương nương cũng phát hiện ra việc “Tư thông” của Thịnh quý phi và thái y, hơn nữa ở trong tẩm cung của Thịnh quý phi tìm được độc dược giống như trên người Thái Tử.
Âm mưu rõ ràng như vậy, nhưng thiên tử biết rõ dưới tình huống kì quặc, vẫn thuận nước đẩy thuyền, nhắm mắt làm ngơ dung túng cho những âm mưu quỷ kế này, nhân cơ hội một lần hạ bệ Thịnh quý phi cùng Thịnh quốc công phủ phía sau bà.
Dâm loạn hậu cung, mưu hại Thái Tử đều là những tội lớn diệt tộc, thân phận hiển hách như Thịnh quý phi cũng không thể thoát khỏi cái chết, huống chi là phụ thân nàng, Sở Đạo Nhân chỉ là một thái y trong nội cung.
Phụ thân còn ở trong cung liền bị hoàng đế chém đầu, ngay sau đó, một tờ chiếu chỉ tuyên tội ban xuống Sở gia -- tất cả nam đinhđều bị xử tử, nữ quyến lưu đày làm quân kỹ.
Đêm đó, đám quan sai hung hăng xông vào, nam nô Sở gia bị chém giết tại chỗ, nữ nô bị xiềng xích, toàn bộ Sở trạch máu chảy thành sông, tiếng kêu rên ai oán.
Trong lúc vội vàng, nàng chỉ có thể đưa mẫu thân cùng thị nữ thiếp thân rời đi, lúc sắp chạy ra khỏi cửa, bị ca ca của Tô Ngương Sương là Tô Ngưng Vũ dẫn người chặn lại.Tô Ngưng Vũ giơ tay chém xuống, trực tiếp giết chết mẫu thân cùng thị nữ ở ngay trước mắt nàng.