Mượn Thê

Chương 1

Trước Sau

break

Trong phòng khách sạn, ánh đèn mờ ảo chiếu lên ga giường hỗn độn, không khí tràn ngập dư vị nóng bỏng và vị ngọt ngấy.

Bàng Hân Di cuộn tròn trong lòng Bùi Húc, làn da trắng tuyết của cô vẫn còn ửng hồng, thân hình mảnh mai mềm như bông áp vào lồng ngực vạm vỡ của hắn.

Đôi mắt cô mơ màng như sương khói, mồ hôi trong suốt men theo vòng eo thon thả chảy xuống, phác họa nên một đường cong mê người.

Bùi Húc dịu dàng vuốt ve sống lưng cô, bàn tay thô ráp nhưng lại mang theo sự cưng chiều mềm mại, bao bọc lấy cô, tựa như sợ thân hình gầy yếu của cô run rẩy trong dư âm.

Hai người vừa mới bình ổn lại sau cuộc giao hợp kịch liệt. Mép huyệt của Bàng Hân Di vẫn còn hơi sưng đỏ lên, mật dịch ẩm ướt còn vương lại nơi đùi trong, toát ra vẻ quyến rũ của sự chín muồi.

©ôи th!t của Bùi Húc tuy đã mềm đi nhưng vẫn nóng hổi áp vào bụng dưới của cô, hình dáng thô kệch ẩn hiện trong bóng tối.

Bàng Hân Di ngượng ngùng cúi đầu, dáng vẻ yếu đuối đáng thương khiến Bùi Húc nảy sinh lòng trìu mến. Hắn cúi xuống hôn lên trán cô, đôi môi ẩm ướt mà thân thiết.

"Cục cưng, lần thi cuối kỳ này biết làm sao đây?" Giọng Bàng Hân Di mềm nhũn, mang theo chút hoang mang và bất lực.

Cô ngẩng đầu, nước mắt nơi khóe mi vẫn chưa khô, vệt hồng trên má chưa tan đi.

Bùi Húc cười khẽ, giọng nói trầm thấp mà vui vẻ: "Đừng lo, anh cùng em nghĩ cách."

Bờ vai rộng của hắn dựa vào đầu giường, dịu dàng xoa nắn cánh tay cô, động tác tràn đầy sự bao dung và độ lượng.

Bàng Hân Di cắn môi dưới, bàn tay mềm mại vuốt ve cơ ngực Bùi Húc, cảm nhận xúc cảm săn chắc ấy: "Nhưng mà... Lần nào thi cũng dựa vào cậu ấy giúp đỡ, lần này ngại tìm cậu ấy quá."

"Cậu ấy" trong miệng cô là học bá Mã Duệ Thần, một nhân vật xuất sắc của khoa máy tính.

Gương mặt anh tuấn của Mã Duệ Thần toát lên phong thái trí thức thanh lãnh, trong đôi mắt sâu thẳm ẩn chứa sức hút chân thành.

Vở ghi của cậu như nước chảy mây trôi, lúc giải đề luôn mang theo sự hài hước dí dỏm khiến người ta bất giác muốn đến gần.

Cậu cũng không phô trương, khiêm tốn chia sẻ kiến thức. Trong lời nói vừa có nét ngông mà thanh lịch, sức hút nhân cách ấy luôn khiến người ta kính nể.

Những kỳ thi trước đây của Bàng Hân Di và Bùi Húc đều dựa vào Mã Duệ Thần giúp đỡ gian lận, cậu luôn cười cho qua chứ chưa từng từ chối.

Nghĩ đến chuyện mấy hôm trước, sắc mặt Bàng Hân Di hơi tái đi.

Mã Duệ Thần hiếm khi lộ vẻ bối rối, cầu xin Bàng Hân Di giúp một việc là giả làm bạn gái cậu, cùng cậu tham gia buổi họp lớp cấp ba.

Mã Duệ Thần giải thích rằng, hồi cấp ba cậu bị bạn học trêu chọc là "FA vạn năm", lần họp lớp này không muốn xấu hổ nữa.

Lúc ấy Bàng Hân Di sững sờ, mặt đỏ bừng như quả anh đào chín, ấp úng từ chối.

Bùi Húc tuy rộng lượng nhưng cũng cảm thấy không ổn, cười khéo léo từ chối: "Mã Duệ Thần à, cậu ưu tú như vậy thì hà tất phải giả vờ? Tìm thẳng một cô bạn gái thật đi."

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc