_Tại sao tôi phải tin cậu, nhỡ đâu cậu lừa tôi thì sao…??
Quân bấm số gọi Kiên. Ngay sau đó Kiên xuất hiện, trên tay Kiên cầm một tệp hồ sơ dày. Kiên đưa cho ông ta.
Ông ta run run mở ra xem, xem đến đâu mồ hôi trên mặt ông ta tuôn nhiều thêm đến đấy, từng giọt từng giọt chảy xuống cổ, có lẽ người ông ta cũng đã ướt đẫm.
Quân bình thản vừa uống trà, vừa quan sát vẻ mặt của ông ta. Sau khi xem xong toàn bộ, ông ta không còn thở được nữa, sợ hãi, kinh hoàng đã làm não ông ta bị tê liệt, ông ta không điều khiển được cảm xúc của bản thân.
Quân lên tiếng.
_Thế nào ông đã tin tôi rồi chứ…??
_Cậu..cậu muốn gì…??
_Nhượng lại hợp đồng mà ông vừa kí với công ty Hải Thịnh cho tôi…!!
Ông ta cố vớt vát.
_Nhưng hợp đồng đó tôi đã phải bỏ ra rất nhiều tiền…!!
_Tôi sẽ trả lại nó cho ông…!!
Ông ta là một kẻ hám lợi, tham tiền, để có được hợp đồng này ông ta đã phải vắt óc suy nghĩ, bày mưu tính kế mới thành công, làm sao ông ta có thể dễ dàng giao lại nó cho Quân.
Biết ông ta là kẻ tham lam, Quân cười khẩy.
_Ông muốn đi tù hơn hay là muốn nhượng lại hợp đồng đó cho tôi hơn…!!
Ông ta ngập ngừng.
_Nếu tôi nhượng lại hợp đồng đó cho cậu, cậu lấy gì bảo đảm, cậu sẽ giao lại mấy bằng chừng này cho tôi, nhỡ đâu cậu lại dùng nó để hại tôi thì sao…??
Quân vỗ tay.
_Ông đúng là người rất cẩn thận, nhưng tôi không phải là một kẻ ngu, nếu tôi hại ông, ông sẽ cho người trả thù tôi, mà tôi lại sợ bị người ta trả thù lắm, chỉ cần ông giao hợp đồng đó cho tôi, ngay lập tức tôi sẽ giao bằng chứng này lại cho ông….!!
Quân cảnh cáo.
_Tốt nhất ông không nên dở trò, vì ngoài bằng chứng này ra tôi còn biết ông đang đi ngoại tình, nếu vợ con ông mà biết được, ông nghĩ họ sẽ nghĩ sao, xã hội sẽ đánh giá ông như thế nào…??
Ông Phong tái mặt, chơi với Quân, ông ta không thể địch lại được, lại càng không phải là đối thủ, ông ta tính toán, tuy số tiền đền bù của công ty Hải Thịnh có lớn thật nhưng vẫn hơn phải bị ngồi tù, bị vợ con biết ông ta đang ngoại tình, xã hội khinh bỉ ông ta.
Không còn cách nào khác, ông ta nói.
_Tôi đồng ý, hy vọng cậu làm đúng những gì mà cậu nói…!!
Quân hài lòng.
_Ông yên tâm, tôi không phải là kẻ ăn nói hai lời…!!
_Bao giờ cậu muốn tôi đưa bản hợp đồng đó cho cậu…??
_Ngay hôm nay…!!
Ông Phong thảng thốt kêu lên.
_Cậu không để cho tôi có thời gian chuẩn bị sao, tôi không thể giao nó ngay cho cậu được…!!
Quân trừng mắt nhìn ông ta.
_Ông nghe cho kĩ đây, lẽ ra tôi sẽ mang tất cả những bằng chứng này ra tòa, ông không những không được gì, ông còn bị đi tù, xã hội phỉ báng, vợ con căm hận ông nhưng tôi không muốn làm thế, biết điều ông nên gọi điện bảo nhân viên của ông mang bản hợp đồng đó đến đây, tôi sẽ giao tiền lại cho ông, còn nếu không ông đừng trách tôi…!!
Kiên đặt một va ly trước mặt ông ta. Kiên chìa tay.
_Mời ông kiểm tra xem đã đủ số tiền mà ông đưa cho công ty Hải Thịnh khi kí kết hợp đồng chưa…??
Ông ta run run mở khóa, một tiếng tách vang lên, sau một hồi kiểm tra, ông ta thấy đủ số tiền đặt cọc mà ông ta đã đưa cho công ty Hải Thịnh. Chờ ông ta đếm xong, Quân hỏi.
_Nếu đã thấy đủ tiền rồi ông có thể cho người mang hợp đồng đó cho tôi được rồi chứ…??
Không còn cách nào khác, ông ta đành gọi cho trợ lý của ông ta, đồng thời cũng là cháu của ông ta. Sau mấy câu trao đổi ngắn gọn, hai mươi phút sau anh ta tới.
Ông ta tiếc nuối đưa hợp đồng đó cho Quân, trước khi đưa ông ta còn nắm chặt lấy, Quân trầm giọng.
_Ông có thể buông tay ra được chưa…??
Ông ta đành buông tay, Quân xem sét và kiểm tra một hồi, lấy một bồ hồ sơ, và hợp đồng khác, Quân đưa cho ông ta.
_Ông đọc đi, sau khi đọc xong, ông kí tên và đóng dấu của ông vào…!!
Hồ sơ này ghi rõ các điều khoản chuyển nhượng hợp đồng của hai bên, bên A là Quân sẽ trả lại toàn bộ số tiền mà bên B là ông Phong đã đưa cho phía công ty Hải Thịnh, Quân sẽ thay ông Phong tiếp tục thực nghĩa vụ và trách nhiệm với công ty Hải Thịnh.
Sau khi hoàn tất xong mọi thủ tục, ông ta cầm va li tiền, thất thểu ông ta đi về. Ông ta vừa đi khỏi, Kiên khen ngợi Quân.
_Anh giỏi thật, không ngờ anh có thể khiến ông ta phải nhượng lại hợp đồng cho anh ngay lập tức…!!
_Cậu đừng khen tôi nữa, chuyện tôi nhờ cậu, cậu đã tiến hành đến đâu rồi…??
_Em đã nghe ngóng được một chút thông tin…!!
_Những thông tin đó có quan trọng không…??
_Em nghĩ đó chỉ là thông tin ngoài lề thôi…!!
_Không sao, chỉ cần cậu chú ý đến công ty của ông Trần là được rồi…!!
Kéo ghế, ngồi xuống. Quân suy tư.
_Mối quan hệ giữa hai bố con ông Đăng, cậu đã điều tra được gì chưa…??
Đưa cho Quân một tập tài liệu, vài bức ảnh Kiên nói.
_Mấy bức ảnh này chụp Trường thường xuyên đến thăm mộ của một người phụ nữ, người đưa tin nói cậu ta gọi người đó là mẹ….!!
Xem sét kĩ mấy bức ảnh, Quân phán đoán.
_Tôi nghĩ bố con cậu ta thù hằn ông Hải chắc chắn có liên quan đến mẹ của cậu ta…!!
Đưa thêm mấy bức ảnh nữa cho Quân xem, Kiên nói tiếp.
_Đây là nơi ở của ông Đăng, ông ta mở một xưởng sản xuất gỗ nhỏ, thợ trong xưởng đều là những tên có máu giang hồ, không hiểu ông ta làm cách nào mà tập trung được nhiều người như thế…!!
Quân nhìn tấm hình của ông ta trừng trừng, lòng căm thù trong Quân trỗi dậy, bóp nát tấm hình, Quân hỏi.
_Ngoài ra cậu còn điều tra được gì nữa không…??
_Nghe nói vợ ông ta chết vì tự sát, đứa con trai được đưa vào trại trẻ mồ côi năm mười hai tuổi, chắc anh cũng biết người đó là ai rồi…!!
Quân gật đầu.
_Cậu nói tiếp đi…!!
_Đến năm mười ba tuổi cậu ta được một cặp vợ chồng người Úc nhận nuôi, theo những gì mà em điều tra được, cậu ta mới gặp lại ông Đăng cách đây không lâu…!!
_Việc này tôi đều đã biết. Cậu không có thông tin gì mới à…??
_Anh muốn em làm rõ mối quan hệ thật sự giữa ông Đăng và Trường nên em đã đặc biệt đi theo hướng này, mấy người do anh cử đi theo dõi ông Đăng có ghi âm lại được một đoạn hội thoại rất đáng ngờ, em ghĩ anh nên nghe thử xem có phát hiện ra được điều gì không…??
Cầm lấy, cho vào đĩa quay băng. Quân bắt đầu nghe, nghe xong, Quân cười tươi hỏi.
_Đây có đúng là giọng nói của ông ta không…??
Kiên gật đầu.
_Hoàn toàn chính xác…!!
_Nếu đây đúng là giọng nói của ông ta thì những nghi ngờ trước đây của tôi không hề sai…!!
_Chúng ta nên làm gì tiếp theo hả anh…??
_Cậu cho người tiếp tục theo dõi ông ta. Tôi nghĩ sớm muộn gì ông ta cũng lòi cái đuôi cáo của ông ta thôi…!!
Quân cười thú vị.
_Nếu điều này là đúng sự thật thì ông Hải sẽ nhận được một đả kích vô cùng lớn, tôi cũng không cần phải lo lắng quá nữa rồi…!!
Lòng Quân chưa có lúc nào lại cảm thấy thanh thản và nhẹ nhõm như lúc này. Kiên thấy sếp vui vẻ, Kiên cũng vui theo, ở bên cạnh Quân trong năm năm, Kiên đã học được nhiều điều từ Quân. Quân coi Kiên như một người em trai, nhờ có Quân, Kiên mới có được như ngày hôm nay, đối với Quân, Kiên vừa kính trọng như một người thầy, vừa coi Quân như một người bạn, một người anh.
Quân bảo Kiên.
_Không còn việc gì nữa, cậu về nhà nghỉ ngơi đi…!!
_Vâng, còn anh…!!
_Tôi sẽ về nhà sau…!!
_Anh làm gì cũng nên giữ gìn sức khỏe, dạo này em thấy anh gầy đi nhiều quá…!!
Vỗ vai thân mật, Quân nói.
_Cậu đi đi, đừng đứng ở đây nói lung tung nữa…!!
_Chào anh…!!
Kiên vừa mới rời khỏi, bà Phương gọi điện đến.
_Chào mẹ…!! Có chuyện gì không…??
_Hôm nay con nhớ về nhà ăn cơm sớm, mẹ đã làm mấy món mà con thích…!!
Quân nghi ngờ hỏi.
_Nghe giọng vui vẻ của mẹ, có phải mẹ mời Loan đến nhà mình ăn cơm tối đúng không…??
_Con đang nói lung tung gì thế, mà nếu mẹ có mời nó đến thì sao, không lẽ con biết nó đến con trốn không về nhà ăn cơm…??
_Không phải là con sẽ trốn mà là con không thích, mẹ đừng cố ép con nữa…!!
Bà Phương cáu.
_Con đừng có hơi một tí là cãi lại lời mẹ, mẹ bảo con về nhà ăn cơm tối con có về không…??
Thấy công việc cũng đã giải quyết gần xong. Quân nói.
_Con sẽ về, mẹ không phải lo, con không trốn mất đâu mà mẹ sợ…!!
Bà Phương hài lòng.
_Con nhớ về sớm nhé, đừng để cả nhà phải đợi một mình con…!!
_Con biết rồi…!!
Thật tình Quân không muốn về nhà ăn cơm một chút nào nhưng trốn mãi cũng không phải là cách, Quân phải nói rõ ràng cho Loan biết tình cảm thật sự của Quân dành cho Loan chỉ là tình bạn thôi, ngoài ra Quân không còn có tình cảm nào khác. Đã quyết như thế nên sau khi hoành thành nốt công việc của ngày hôm nay, Quân ra về.