Muội Muội Đừng Trốn, Để Ca Ca Thương Yêu Nàng!

Chương 25: Về lại kinh thành

Trước Sau

break

Sau mấy ngày, Cao Huyền mang Cẩn Nhu cùng Cẩn Huệ về kinh.

 

Cẩn Nhu bước vào phủ, đến quỳ gối thỉnh tội đại phu nhân. Đại phu nhân bình thường nghiêm khắc, quy củ. Nhưng bà cũng không phải người quá máu lạnh. Tuy bà ít quan tâm đến Cẩn Nhu vì nàng không phải con ruột, song bà cũng là người chứng kiến hình ảnh nàng dần dần trưởng thành. Nhìn nàng ngoan ngoãn lớn lên, bà đương nhiên có hảo cảm với nàng. Hơn nữa, Cẩn Nhu cũng từng có ơn cứu mạng Cẩn Huệ. Đại phu nhân chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ đuổi cổ nàng ra khỏi phủ.

 

Đại phu nhân đỡ nàng lên, mắng vốn nàng mấy câu vì chưa đâu vào đâu mà nàng tự ý rời phủ quá vội vàng. Sau đó, bà trầm ngâm cùng nàng ngồi uống trà, kể lại cho nàng nghe một chút chuyện xưa cũ.

 

Đại phu nhân nói, Cao Quốc Công năm đó sức khỏe yếu dần, ông ấy biết bản thân không còn thời gian, nên tìm về Đạt Châu là muốn tìm lại con gái chứ không phải là Bội Duệ.

 

Đại phu nhân thở dài suy đoán ý nghĩ của Bội Duệ.

 

Có lẽ, Bội Duệ cũng hiểu ra, bà muốn về lại phủ chỉ có cách mang Cẩn Châu về. Nhưng Cẩn Châu mất rồi, chính vì thế nên Bội Duệ đành để cho Cẩn Nhu giả làm con gái, để bà được đón cùng về kinh thành. Cẩn Nhu là cháu, cũng có vài nét giống Bội Duệ, nên nàng càng dễ dàng giả mạo, dập tắt hoài nghi.

 

Cẩn Nhu nghe xong, nàng chỉ chớp mi, lặng thinh không nói gì. Dù sao năm đó ở nhà Bội Khải, nàng và Bội Duệ sống vô cùng khổ, suốt ngày bị mắng nhiếc không ra gì. Ăn uống không đủ, ở phòng rách nát gió lùa. Lúc đó thân thể của dì của nàng cũng đã bắt đầu nhiễm bệnh rồi, nếu được về phủ để sống thêm mấy năm còn lại trong phú quý, hưởng chút đãi ngộ thì cũng không phải ước muốn quá cuồng vọng. Một người không có nhiều lựa chọn, cũng không cần phải nghĩ quá nhiều.

 

Bội Duệ chỉ là thiếp, xuất thân không cao, sinh ra một người con gái, thật sự từ vị trí lẫn vai trò đều không hề quan trọng đối với phủ quốc công. Hoàn cảnh lúc đó quá khốn khổ, bà ấy cũng chỉ đành nhắm mắt làm liều như thế.

 

Hơn nữa nếu Bội Duệ không mang Cẩn Nhu đi, đợi nàng ngấp nghé dậy thì thôi, với tích cách tham lam của Bội Khải có thể bán nàng vô lầu xanh làm kĩ nữ hoặc thiếp của lão quan già gần đất xa trời nào đó. Và như thế, nàng sẽ sống khổ sở hơn bây giờ rất nhiều. Cẩn Nhu luôn hiểu được bản thân bây giờ đang sống một cuộc sống tốt hơn rất nhiều so với cuộc sống cũ, nàng biết ơn và trân trọng nó. 

 

 Cho dù động cơ của Bội Duệ có sai trái như thế nào, Cẩn Nhu vẫn là mang ơn của bà.

 

***

Thoắt đến giữa thu, đường phố treo lồng đèn lễ hội trăng rằm, hàng vạn chiếc đèn tỏa quang rực rỡ. Cẩn Huệ rủ nàng ra khỏi phủ đi chơi lễ hội cho đỡ buồn chán.

 

Cao Huyền ngỏ ý định đi cùng Cẩn Nhu, nào ngờ bị triệu kiến vào cung đột ngột. Hắn chỉ đành bố trí người theo bảo vệ hai tỷ muội. Trước khi đi, còn cho người mang đến chỗ nàng một bộ váy mới để nàng đi chơi trăng.

 

Cẩn Nhu mặc bộ váy vừa vặn trên người, cảm thấy Cao Huyền chọn đồ rất hợp ý nàng, đồng thời cũng rất có thẩm mĩ. Bên ngoài áo rộng màu trắng sữa thêu hoa tinh tế, quây váy màu xanh lục, có dây thắt màu cam làm điểm nhấn. Màu sắc đủ đẹp, thể hiện không khí lễ hội mà cũng không quá khoa trương, vừa đủ thanh lịch tao nhã.

 

Cao Huyền tìm được cho hai tỷ muội một gian lầu các ở cạnh sông. Gian phòng có cửa hướng nhìn ra ngoài, trăng tròn vành vạnh phản chiếu trên sóng nước rung rinh, là một chỗ ngắm trăng lí tưởng ưu nhã. Mà khi bước ra lan can nhìn xuống dưới một chút, còn có thể xem người dân thả đèn tế trăng.

 

Cẩn Nhu thì lại không thích náo nhiệt, vẫn ở trong lầu các, bước ra ngoài lan can cũng chỉ nhìn về hướng xa chứ không nhìn xuống dưới. Nàng nhìn bóng trăng tỏa sáng như ngọc quang mê hồn mà suy tư. Mặc kệ khung cảnh bên bờ sông rất ồn ào, nàng chỉ là đang ở một mình một cõi.

 

Những lúc như thế này, Cẩn Nhu rất thích để đầu óc trống rỗng, thả trôi tất cả suy nghĩ và phiền muộn của mình vào khung cảnh. Cẩn Huệ mỗi lần thấy nàng lơ đãng ngồi một chỗ rất lâu như vậy, đều tỏ ra thán phục. Trái với nàng, Cẩn Huệ ưa náo nhiệt, ưa hoạt động, nhất quyết phải đi xuống phố chơi. Nàng ấy không muốn ngồi trong lầu các buồn chán, chỉ muốn đi dạo đường phố nhộn nhịp.

break
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc