Một Bậc Yên Lặng

Chương 44

Trước Sau

break

Editor: L’espoir

*

Đương nhiên là vì vật tư rồi.

Bùi Nhiễm đi vào tủ quần áo lục lọi.

Nguyên chủ còn có vài bộ quần áo mùa đông, nhưng không có bộ nào nhẹ vàà ấm như cái áo khoác cô đang mặc trên người này, nó cũng khá ngắn, thuận tiện hoạt động.

Cô từ bỏ ý định thay quần áo, tiếp tục tìm kiếm xung quanh.

Ba lô leo núi lớn có thể chứa được rất nhiều đồ, Bùi Nhiễm lấy một số vật dụng sinh hoạt hàng ngày, thuốc thông dụng và đồ dùng vệ sinh, lại còn thu gom cả kéo và một con dao gọt trái cây, lấy nước khoáng trong tủ lạnh ra, cuối cùng mở thùng giấy nhỏ trên sàn nhà, nhét những hộp đựng thức ăn đóng hộp, bánh quy nén v.v. vào trong chiếc ba lô lớn.

Lúc đặt hàng hoàn toàn không nghĩ tới mình sẽ cần đến những thứ này nhanh như vậy.

Balô không nhét vào được gì nữa, Bùi Nhiễm mới dừng tay, kéo khóa lại, đeo chiếc ba lô nặng trịch lên lưng.

Cô lại nhìn về phía ngăn tủ, thực sự không nỡ bỏ những đồ ăn vặt trong đó.

Có thể bỏ mấy túi đồ ăn vặt vào túi bên hông của ba lô, Bùi Nhiễm lại cầm thêm một gói khoai tây chiên.

Túi khoai tây phồng lên rất to, chiếm chỗ khá nhiều, Bùi Nhiễm lấy ra một chiếc túi mua sắm, bỏ hết tất cả mấy túi khoai tây chiên lớn vào đó.

Mỗi túi calo khổng lồ quý giá chứa 800 kcal, tuyệt đối không thể lãng phí.

Bùi Nhiễm đi tới cửa, lưng đeo ba lô leo núi, một tay cầm khoai tây chiên, một tay cầm quả cầu kim loại, rồi cô quay đầu nhìn căn hộ nhỏ này.

Không biết tại sao, trong lòng lại thoáng chút lưu luyến.

Đây là nơi nguyên chủ đã sống từ nhỏ đến lớn, có lẽ là do tình cảm còn sót lại của chủ nhân cũ đang quấy phá.

Đối với Bùi Nhiễm mà nói, nơi này cũng là nơi ở cố định đầu tiên trong đời của cô, là nơi không cần lưu lạc đầu đường xó chợ, trốn đông trốn tây, có thể được xưng là “nhà”, đáng tiếc lại phải đi rồi.

“Bây giờ chúng ta đi đâu?” W hỏi.

“Tìm một chỗ ngủ.”

Cho dù như thế nào, phải nghỉ ngơi cho tốt trước rồi tính tiếp.

Bùi Nhiễm men theo cầu thang tối om đi xuống, đến cửa tòa nhà, dừng lại, nấp bên cạnh cửa nhìn ra ngoài.

W gần như ngay lập tức nói: “An toàn. Tôi đã rà quét rồi, không tìm thấy robot tuần tra nào cả.”

Quả cầu này thực sự rất dễ sử dụng.

Bùi Nhiễm bước ra khỏi nhà, cẩn thận băng qua đường cái, quanh co lòng vòng đi một đoạn, đi tới dưới lầu một tòa nhà chọc trời có kiểu dáng không khác biệt lắm so với cao ốc Huyễn Dực.

Vừa mới đi ngang qua đã nhìn thấy tòa nhà này.

Cửa tầng dưới cùng của tòa nhà mở toang, không có một bóng người nào.

Toàn thành phố mất điện, tòa nhà này chỉ còn đèn chiếu sáng khẩn cấp, để lại ánh sáng trắng toát trong sảnh rộng lớn và cũ kỹ.

Bùi Nhiễm dạo một vòng ở tầng trệt, cuối cùng đẩy mở một cánh cửa nhỏ không mấy nổi bật ở góc tường.

Phía sau cánh cửa là phòng nghỉ của nhân viên bảo vệ trực ban.

Trong phòng trực ban không có đèn chiếu sáng khẩn cấp, cũng không có cửa sổ, tối đen như mực, không khí nồng nặc mùi tanh, Bùi Nhiễm ấn nhẹ vào vòng tay, màn hình ảo sáng lên, nhẹ nhàng lơ lửng giữa không trung, chiếu sáng lên những vũng máu vương vãi khắp nơi.

Có người đã chết ở đây, có thể không chỉ một người.

Căn phòng không lớn, nhưng may mắn có một chiếc giường đơn giản, trên ga giường đầy những vệt chất lỏng màu đỏ sẫm lớn và những mảnh tổ chức không rõ nguồn gốc.

Bùi Nhiễm dùng vòng tay chiếu sáng, khóa trái cửa rồi mới bước đến giường.

Máu trên sàn nhà đã đông cứng một phần, mỗi bước chân đều dính vào đế giày, nhấc lên đạp xuống, nhớp nháp.

Nhóp nhép.Nhóp nhép.

W cũng nhìn quanh phòng bằng đôi mắt đen: “Tối nay cô định ngủ ở đây à?”

Bùi Nhiễm: “Ừ.”

Nơi này có mùi hơi khó chịu, xác chết hơi nhiều, nhưng bù lại an toàn.

Trong thế giới của bọn họ, dường như mọi người chưa từng thấy hiệu quả của súng cực nổ có thể bắn nát con người thành từng mảnh, nên ai nấy đều kinh hoàng, ở hầm trú ẩn, súng cực nổ là vũ khí thông thường, Bùi Nhiễm đã thấy rất nhiều lần rồi.

Trên bàn đặt một khung ảnh gỗ màu nâu nhỏ, trong ảnh, một đôi vợ chồng trung niên và một cô gái trẻ cùng nở nụ cười rạng rỡ trước ống kính.

Bùi Nhiễm liếc nhìn, tiện tay đặt khung ảnh lên mặt bàn, đặt những thứ đang cầm xuống, nhanh chóng cởi bỏ ga trải giường đã bị máu thấm đẫm.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc