Hứa Mạn Mạn xuyên sách.
Nguyên thân của cô là một sinh viên năm tư đơn thuần lương thiện, lịch sự hòa nhã, trên đường đi phỏng vấn xin việc đã qua đời vì tai nạn xe hơi khi cứu người, đến khi cô mở mắt ra lần nữa, đã xuyên vào cô gái cùng tên là Hứa Mạn Mạn trong cuốn ŧıểυ thuyết này.
Cuốn ŧıểυ thuyết này là loại truyện tình cảm đô thị tổng hợp những tình tiết cẩu huyết sáo rỗng, cô cũng chỉ tình cờ lướt Weibo thấy tóm tắt, phát hiện nữ phụ độc ác bên trong trùng tên với mình nên mới tò mò nhấp vào xem, mãi đến khi nam nữ chính thổ lộ tình cảm, sắp có kết thúc tốt đẹp, thì nữ phụ và nhân vật phản diện lại liên thủ gây chuyện, mở ra kiểu truyện ngược luyến tàn tâm quanh co khúc khuỷu, cô liền lật thẳng đến mấy chương cuối xem kết cục, coi như đã đọc xong cuốn ŧıểυ thuyết đó.
Vô cùng cẩu huyết và sáo rỗng, cô thật sự không hiểu nổi tại sao truyện đô thị cứ nhất thiết phải có hiểu lầm, tai nạn xe hơi, mất trí nhớ, sảy thai, yêu đương nghiêm túc, tập trung vào sự nghiệp không tốt hơn sao?
Nam chính trong nguyên tác là tổng tài bá đạo giàu có và quyền lực nhất thành phố A, nữ chính là một nhân viên mới ngây thơ trong sáng, năm nữ chính học năm hai đại học, nam chính đến trường cô diễn thuyết, nữ chính vừa gặp đã yêu, vì nam chính mà cố gắng học tập, phấn đấu vươn lên, cuối cùng thành công vào làm tại công ty của nam chính, từ trợ lý thư ký dần thăng chức thành cánh tay phải đắc lực của anh, nam chính trong quá trình tiếp xúc với nữ chính, cũng bị sự chính trực, lương thiện và thông minh, quyết đoán của cô ấy thu hút, cuối cùng hai người trải qua bao sóng gió mới đến được với nhau.
Còn về nữ phụ, là vị hôn thê được hứa hôn từ bé của nam chính, một ŧıểυ thư cành vàng lá ngọc được gia đình nuông chiều sinh hư, kiêu căng ngang ngược, ở nhà thì hà khắc với người hầu, ra ngoài thì bắt nạt kẻ khác, một lòng một dạ yêu nam chính, bất cứ ai có ý đồ với nam chính dù có hành động thực tế hay không đều bị cô ta gây khó dễ.
Một lần nữ phụ bất chấp sự ngăn cản đến công ty tìm nam chính, sau khi nhìn thấy dung mạo kinh diễm của nữ chính, lập tức nảy sinh cảm giác nguy hiểm, tìm đủ mọi cách gây sự hãm hại, sau khi bị nam chính hủy hôn lại càng quá đáng hơn, thậm chí còn bỏ thuốc nữ chính, tìm người cưỡng hiếp cô ấy. Nhưng nữ chính sở dĩ là nữ chính, là vì cô ấy có vô số 'buff*', luôn có thể biến nguy thành an. Cũng chính lần bỏ thuốc đó, nữ chính đã vào nhầm phòng nam chính, sau một đêm xuân tình, tình cảm của họ nhanh chóng tiến triển, nam chính cũng bắt đầu truy cùng giết tận nữ phụ, cuối cùng nữ phụ phải chịu kết cục bị cưỡng hiếp tập thể, phát điên, rồi bị đưa vào bệnh viện tâm thần, hàng ngày diễn ra những màn đấu đá kịch liệt với một đám bệnh nhân tâm thần khác.
(*) Buff: là thuật ngữ mô tả sự gia tăng sức mạnh của một nhân vật.
Hứa Mạn Mạn vừa xuyên qua không bao lâu, trong đầu liền vang lên tiếng máy móc của hệ thống, hệ thống nói cho cô biết nguyên thân của cô qua đời vì cứu người trong một tai nạn xe hơi, vì vậy Đấng Tối Cao của Số Mệnh đã ban cho cô một cơ hội tái sinh, dặn cô phải trân trọng cơ hội khó có này, sống tiếp với lòng biết ơn.
Hứa Mạn Mạn nghĩ đến kết cục của nữ phụ, cạn lời, rất muốn hỏi hệ thống, phúc khí này cho cậu đấy, cậu có muốn không?
Hứa Mạn Mạn vừa xuyên qua không lâu, còn chưa gặp mặt nam nữ chính, đã bị ông nội nam chính sắp xếp đến công ty của nam chính tìm anh và cùng anh về nhà cũ Hàn gia ăn tối, Hứa Mạn Mạn không muốn lắm, nhưng vẫn chấp nhận số phận đến công ty của nam chính.
Trước khi Hứa Mạn Mạn xuyên đến, nguyên chủ từng đến công ty một lần, đầu tiên là hống hách yêu cầu lễ tân bất chấp quy định của công ty cho cô vào, sau đó lên tầng cao nhất, nhìn thấy dung mạo của nữ chính xinh đẹp hơn mình gấp nhiều lần liền nổi lòng ghen tị, gây khó dễ, sai bảo nữ chính đủ điều, thậm chí còn vì chiếc bánh kem nữ chính mua không phải loại mình thích mà tát nữ chính một cái, cuối cùng bị nam chính giận dữ quát mắng đuổi ra ngoài.
Nhân viên công ty đều né tránh Hứa Mạn Mạn như né tà, thấy cô đến công ty là lập tức chuông báo động vang lên, cảnh giác cao độ. Sau sự việc lần trước, nam chính đã ra lệnh không cho phép cô vào công ty nữa, nhưng dù sao mọi người cũng e dè thân phận ŧıểυ thư nhà họ Hứa, tuy chán ghét nhưng cũng không dám đối xử cứng rắn với cô.
"Xin lỗi cô Hứa, Hàn tổng có quy định nếu không có hẹn trước thì không ai được vào công ty." Lễ tân vẫn giữ nụ cười chuyên nghiệp, trả lời một cách răm rắp.
"Ồ..." Hứa Mạn Mạn hiểu ra, gật đầu, lịch sự mỉm cười: "Được rồi, cảm ơn."
Sau đó xoay người rời đi.
Lễ tân nhìn bóng lưng Hứa Mạn Mạn, ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin, chuyện gì thế này, ŧıểυ thư Hứa kiêu căng, ngang ngược, hống hách sao đột nhiên lại thấu tình đạt lý như vậy?
Cô ấy đã chuẩn bị sẵn một tràng những lời giải thích mà còn chưa kịp nói, người đã đi rồi sao?
Hứa Mạn Mạn rời công ty rồi đi thẳng đến nhà cũ Hàn gia, Ông nội Hàn thấy Hứa Mạn Mạn đến một mình, tưởng Hàn Dịch Trầm bỏ rơi cô, lập tức nổi giận đùng đùng định gọi điện thoại mắng cháu trai, Hứa Mạn Mạn vội ngăn lại, giải thích một cách thiện ý rằng do cô lo lắng làm phiền công việc của Hàn Dịch Trầm nên không đến tìm anh, chứ không phải Hàn Dịch Trầm bỏ rơi cô.
Ông nội Hàn nghe xong, vô cùng vui mừng khen cô chu đáo hiểu chuyện, còn nói nam chính cưới được cô là phúc khí của anh.
Hứa Mạn Mạn cười gượng, không hiểu sao ông nội Hàn lại thích nữ phụ tính tình tệ hại như vậy.
Còn một lúc nữa mới đến giờ cơm tối, ông nội Hàn đang nói chuyện với lão quản gia, Hứa Mạn Mạn bèn một mình ra sân chơi.
Hàn trạch nuôi một chú chó Golden Retriever, tên là Mao Đậu. Là chó của nam chính nuôi, đã gần mười năm, trong giới chó cũng xem như là cao tuổi, có lẽ vì lớn tuổi nên cũng không thích vận động, ngày nào cũng lười biếng nằm trong sân phơi nắng, không hoạt bát hiếu động như những con chó khác.
Hứa Mạn Mạn vốn là người yêu chó mèo, nhìn thấy Mao Đậu cũng cảm thấy vô cùng thân thiết, liền ra sân chơi với Mao Đậu.
Điều kỳ lạ là, Mao Đậu dường như cũng rất thích cô, nó trở nên hoạt bát một cách lạ thường, điều mà nhiều năm nay chưa từng thấy, một người một chó tạo nên khung cảnh rộn rã tiếng cười trong sân.