Nhất là phần quy đầu của dươиɠ ѵậŧ giả, ngọ ngoạy nghiền nát bên trong vô cùng thoải mái, thậm chí đằng trước còn có gắn một thứ gì đó rất tinh tế cọ sát vào hoa hạch phía trước của cậu trong lúc dươиɠ ѵậŧ giả trừu sáp phía sau, hoa hạch mẫn cảm bị đâm đến tê dại, móc hết nước trong ŧıểυ huyệt của cậu, khiến cho toàn bộ nước đều chảy ra ngoài.
“A... Thật to... To quá... Ô ô...”
Quá sướиɠ rồi! Vương Tử Minh đang nằm dài trên giường thậm chí còn chống nửa thân trên dậy, hai tay hai chân dạng rộng ra hai bên trên giường, cả cơ thể của anh không ngừng đong đưa lên đong đưa lại giống như hạ thấp phần thắt lưng xuống.
Nhưng mà thứ mà cậu muốn là sướиɠ hơn thế này nữa! Ô ô...
Nhưng nam nhân đó lại trực tiếp rút dươиɠ ѵậŧ giả ra thật mạnh, Vương Tử Minh ngước đôi mắt nhìn về phía người nam nhân với vẻ mông lung: “Tiếp tục... Tiếp tục đi mà...”
Nói rồi cậu dùng cơ thể của mình ngọ ngoạy lên cơ thể người nam nhân, ŧıểυ huyệt bị nắc đến nổi co rút như thể đang cầu xin.
“ŧıểυ da^ʍ đãиɠ, vội cái gì? Sau đây còn nhiều cái kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn nữa.”
Nghe nói trộn Mentos và Coca Cola lại với nhau có thể khiến ŧıểυ huyệt sướиɠ đến mức muốn bay bổng!
“Tí nữa sẽ nhét viên thuốc nhỏ này vào trong cúc huyệt của ngươi, sau đó rót loại nước này vào trong, ngươi sẽ sướиɠ đến phát điên!”
Vương Tử Minh hướng ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía viên thuốc trong tay người nam nhân, đây cũng là thứ cậu chưa từng thấy bao giờ, chiếc bình trong suốt trong tay người nam nhân chứa một loại nước gì đó, nhìn thì có vẻ như là thuốc Đông Y, có thật sẽ sướиɠ như những gì anh nói không?
Vương Tử Minh cũng không có dũng khí từ chối, bởi vì bây giờ cậu không thể chờ thêm một khắc nào nữa, cậu cứ thế mà nhét ba ngón tay vào ŧıểυ huyệt của mình và banh to ra.
“A... Thả vào đi... Ô ô... Thả vào đi... A... Muốn... Đĩ da^ʍ đãиɠ rất muốn...”
Vương Tử Minh nuốt nước bọt, nhịn không được vội vã cướp lấy viên thuốc trong tay người nam nhân, sau đó nhét từng viên từng viên vào trong.
Cũng đâu có cảm giác gì, ô ô... Người nam nhân này lừa cậu!
Cậu vừa định lên tiếng trách móc người nam nhân thì chiếc eo thon của cậu đã bị người nam nhân túm chặt lấy, anh mở nắp bình thuốc Đông Y ra rồi sau đó rót vào trong.
“A…”
Vương Tử Minh hét lên một tiếng, nước thuốc kia giống như những chiếc gai nhỏ khi chảy vào trong ŧıểυ huyệt cậu không ngừng châm chích lớp thịt mềm bên trong, điểm mẫn cảm ngay tức khắc bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức điên dại, tường thịt mềm bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức không ngừng co rút lại, loại cảm giác châm chích kia giống như một luồng khí không ngừng tiến thẳng vào sâu bên trong ŧıểυ huyệt của cậu, ở mỗi nơi nhạy cảm đều bị châm chích đến điên dại.
Có một dòng nước tuôn ra ngoài ŧıểυ huyệt của cậu nhưng cậu không rõ đấy là dâm thủy hay là nước thuốc Đông Y, trên giường Vương Tử Minh không ngừng lắc lư cơ thể, trong não dường như chỉ còn lại một lớp sương mù, đúng thật là toàn bộ các giác quan đều tập trung lại một chỗ dưới ŧıểυ huyệt của cậu.
A! Có một loại cảm giác như đang đi dạo giữa những đám mây, sướиɠ! sướиɠ quá đi mất!
“Thấy thế nào? Có phải là rất sướиɠ không?”
Vương Tử Minh giống như một con cá mắc cạn mà mở to miệng không ngừng hít thở, bây giờ cậu đã không còn chút sức lực nào để trả lời nữa rồi, chậm rãi gật đầu một cái, quay đầu nhìn ŧıểυ huyệt của cậu một lúc thì cậu kinh ngạc phát hiện ŧıểυ huyệt của cậu ấy thếy mà lại nổi bong bóng!
Những cái bong bóng màu nâu nhiều đến lít nha lít nhít, Vương Tử Minh có chút kinh ngạc nói không ra lời, hướng ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía người nam nhân.
Bùi Quân cũng không hiểu được, mà lại còn dùng dươиɠ ѵậŧ giả cắm thẳng vào ŧıểυ huyệt có vị Cocacola, mạnh tay đâm vào rút ra.