Chapter 8
Bạc Minh Triết đáp lại lời tiểu Chương xong, quay xuống chỗ ngồi của cô rồi vươn tay trái ra, kéo dây an toàn xuống chằng qua người cô rồi chốt lại.
Sau khi liếc nhìn một vòng mới quay lên, nói.
“Được rồi chúng ta đi thôi”
Xe bắt đầu khởi động, chạy được một lúc, ông ngó qua gương nhìn cô rồi liếc sang hai chàng trai bên cạnh, cô không nhịn được liền nói.
“Cậu à nếu cậu lo vậy hay để cháu ở nhà đi”
“Vớ vẩn gì vậy, đến trường lo mà học tập đừng yêu đương gì sớm đó”
Tiểu Chương nghe vậy góp vui.
“Anh thấy cậu em lo đúng đó, hội nam sinh tại trường đông thế chúng nó nhìn thấy em không sáng mắt mới lạ”
Cậu liền trừng mắt nhìn tiểu Chương, anh mới vội nói thêm.
“Nhưng cũng không quá lo đâu, vì mỗi lớp được chia tối đa có 4 người thôi á, cũng không tiếp xúc quá nhiều với nam đâu”
Lúc này cậu cô mới trầm xuống, bỗng tới gần hầm cầu xe phải dừng lại vì bị một thân cây to đại thụ chắn ngang.
Cô cảm thấy kì lạ, liếc nhanh sang hai bên đường không hề có cây to nào cả tất cả đều là cây bé.
Cậu cô lên tiếng, nhìn mọi người nói.
“Cẩn thận bẫy”
Tiểu Chương nghe xong lập tức lùi xe lại, rồi anh cùng cậu cô xuống xe để xem xét
“Ba đứa ở nguyên trên xe nhé”
Cậu cô vừa xuống xe tiến tới thân cây, dơ cây dây điện truyền dị năng điện tới.
Tiểu Chương bên cạnh cũng thả hai con linh thú hình có cánh trông như con dơi ra, bay về phía trước thăm dò tình hình.
Đột nhiên có một chiếc xe tải từ phía sau lao tới tốc độ cực nhanh, không biết vì sao nó lại xuất hiện bất chợt như vậy.
Không hề chậm lại tông thẳng về phía xe của bọn họ, ngay lập tức cô túm lấy tay của hai người bên cạnh, hô lên.
“ Tử Lôi”
Ngay tức khắc, tia điện màu tím bắn ra cực nhanh, lướt qua người họ, vào những giây cuối cùng nó dịch chuyển họ ra khỏi chiếc xe đến bờ đường bên phải.
Cả ba ngã lộn nhào, Anh Kiệt đỡ lấy người cô, ôm vào lòng, vụ tông mạnh tới mức bắn mấy mảnh vụn xe trên cao, Minh Thành bật dậy, sử dụng dị năng tạo kết giới chùm lấy ba người, tránh khỏi vụ nổ bình xăng xe.
Vụ nổ cực lớn đám cháy mịt mù khói bụi, cô nghe thấy tiếng cậu gọi tên mình cô đáp lại.
“ Anna , Anna..”
“Cháu ở đây, cậu ơi, cậu có sao không”
Anh Kiệt đỡ cô dậy, nhìn cô khó hiểu vì anh không hề nghe thấy tiếng ai gì cả, cô đang đáp lại ai vậy.
Một tiếng nặng nề vút qua, xuyên qua đám khói bay thẳng tới người cô, cô ngã ra phía sau, chiếc vòng sắt ghim thẳng về phía thân cây phía sau cô.
Minh Thành và Anh Kiệt lập tức đẩy cô ra sau lưng bảo vệ ở tư thế phòng thủ, bọc cô ở giữa, âm thanh ồn áo, tiếng cháy tanh tách kèm theo bụi mù.
Cô cảm thấy không ổn, vừa ngẩng đầu lên cô thấy một cánh tay túm lấy vai cô nhấc bổng lên trời.
Gọng tay của tên này rất mạnh, ghì chặt cổ cô.