Chapter 4
Bà nhìn cô rồi rồi nói tiếp.
“Giờ cháu vào gấp đồ đi sáng mai khởi hành luôn”
“Hả cần gấp vậy không bà, cháu còn chưa chào tạm biệt mọi người”
“Không cần đâu mọi người đều biết cháu đi học rồi, không cần phải tiễn biệt gì cả, nếu tối nay đi được bà đã cho cháu đi luôn rồi”
Viên Hân cảm thấy rất kì lạ, sao bà phải vội như vậy, cô cảm thấy bà đang giấu cô điều gì đó, cô liền xoay người về phòng và cất đồ, bà nhìn theo bóng lưng của cô, lo lắng nói.
“Các cháu hãy đưa con bé an toàn tới trường nhé, bà lo rằng sẽ có điều gì xảy ra với nó”
Sau một hồi bị xoay vòng vòng với một đống sự việc vừa xong, hai người mới tỉnh táo lại đôi chút, Anh Kiệt liền nói.
“Bà yên tâm không sao đâu, chúng cháu sẽ bảo vệ em ấy”
“ Cảm ơn các cháu, tiêu Nhu mau sắp xếp phòng cho khách nghỉ ngơi đi con”
“ Vâng thưa bà”
Cả hai được đưa đến gian phòng nghỉ cho khách, Minh Thành liền quay qua hỏi.
“Này cậu thấy gì lạ không, gia đình này 2 vợ chồng không ở cùng nhau đã đành, ông với bà đều tranh một đứa cháu gái chứ không phải chắt trai kia, cậu không thấy kì cục sao”
“Có gì kì lạ đâu chứ bộ cậu không nghe thầy kể gì hả, con gái nhà này có ‘giá trị’ hơn con trai rất rất nhiều”
“Có ‘giá trị’ là sao? Sao nghe như nói về tiền bạc vậy, cùng lắm hồi môn mấy trăm vạn là cùng chứ gì, họ đâu có trông như thiếu tiền chứ?”
Anh Kiệt ngán ngẩm nhìn sang.
“Thầy Vương nói rồi, phụ nữ nhà này giống cô ấy, có thể sinh ra người thừa kế mang trong mình bí thuật của gia tộc đó, còn sở hữu khả năng tạo thú linh có một không hai, khả năng phong ấn, tạo kết giới, sức bền chiến đấu”
“Cậu nghĩ xem có nên giành nhau hay không? Cô ấy được định giá trên thị trường bằng cả một hũ kim cương đó?”
“Ghê vậy sao khác nào bán con gái để lấy tiền đâu nhỉ”
“Chính xác là như vậy, đó chính là lý do bà cô ấy muốn cô ấy đến trường, muốn cô ấy mạnh hơn nữa để tự bảo vệ bản thân cô ấy, giữa bầy sói đó”.
Nói rồi cả hai trầm ngâm lại, ngồi được một lúc bỗng có tiếng gõ cửa phòng họ.
“Thưa hai cậu, bà cho mời hai cậu ra ăn tối ạ”
“Chúng tôi tới ngay, cảm ơn chị”
Anh Kiệt đáp lại lời của cô gái đó.
Hai người nhanh chóng ngồi dậy chuẩn bị ra ăn tối, đi dọc theo hành lang căn nhà cổ kính sáng rực bởi ánh đèn, mùi thơm từ hoa cỏ hòa vào trong gió, thanh mát dễ chịu vô cùng, tiếng nước chảy từ hòn non bộ róc rách, khiến người ta như lạc về quá khứ vậy.
Tiến về phòng ăn, cả hai nhận ra có thêm hai người mới một nam một nữ.