Mang Thai Con Của Chú Út Bạn Trai

Chương 5

Trước Sau

break

Chuyện có kỳ lạ đến đâu cũng phải lấp đầy bụng trước đã.

Lâm Uyển ngồi xuống bàn ăn, uống một ngụm sữa ấm, mùi sữa tươi thơm nồng tan trong miệng, cô lại cắn một miếng trứng, cảm giác đói trong bụng mới dịu đi một chút.

Chỉ là nỗi nghi hoặc trong lòng vẫn không giảm, cô cần một câu trả lời chắc chắn: "Thím Vương, Phó Minh Tuấn làm việc ở đâu vậy? Khi nào anh ấy về?"

Dù thế nào đi nữa, cô cũng phải nói chuyện với anh ta, cũng cần phải làm rõ xem một năm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Thím Vương đang chuẩn bị nguyên liệu cho bữa trưa, nghe vậy liền sững sờ: "Bà chủ, Minh Tuấn làm gì có đi làm ở đâu, mấy tháng nay tốt nghiệp cậu ấy toàn đi chơi thôi, chẳng phải mấy hôm trước đi tỉnh khác vẫn chưa về sao. Nhưng mà, bà chủ, bây giờ cô hỏi chuyện của Minh Tuấn thì không hay lắm đâu."

Lâm Uyển nghe mà như lọt vào trong sương mù: "Không phải lúc nãy thím nói ông chủ đi công ty rồi sao?"

"Đúng vậy." Thím Vương xử lý xong thịt bò, thuận miệng đáp: "Ngài Phó ngày nào cũng đến công ty, cả Giang Thành này ai cũng biết, công ty Khải Hoa làm sao có thể thiếu Phó Tu Hoài được."

Trái tim Lâm Uyển đập mạnh, tay cô trượt không cầm vững ly sữa thủy tinh khiến nó đột nhiên đập mạnh vào bàn ăn, chỉ nghe một tiếng "choang" giòn tan.

Chất lỏng màu trắng sữa sóng sánh trong ly cũng như nội tâm của cô lúc này, phập phồng bất an.

Mình đã kết hôn với chú út của bạn trai, Phó Tu Hoài ư?

Bất kỳ biến cố nào cũng không chấn động bằng việc mình và chú út của bạn trai kết hôn được.

Lâm Uyển vội vã dùng xong bữa sáng, về đến phòng cẩn thận kiểm tra, lại phát hiện càng nhiều điểm khác nhau.

Tủ quần áo màu vàng nhạt chia ra làm bốn cánh, bên trong cánh tủ trong cùng nhất treo đầy quần áo đàn ông cùng áo sơ mi và mấy cái áo kiểu Tôn Trung Sơn, kiểu dáng đơn giản thoải mái, màu sắc đậm khiêm tốn. Những chiếc áo này quả thật không phải phong cách ăn mặc của Phó Minh Tuấn, ngược lại rất giống phong cách của Phó Tu Hoài.

Trong ba cánh cửa còn lại tất cả đều là quần áo phái nữ màu sắc tươi sáng.

Lâm Uyển nhìn thấy trong đó có không ít quần áo cũ của mình, áo sơ mi ca rô cắt vải may mấy năm trước, áo tay ngắn hoa nhí, váy liền thân cùng màu… cùng với rất nhiều quần áo may sẵn cao cấp làm từ sợi tổng hợp, là quần áo đắt tiền của cửa hàng bách hóa, mỗi một chiếc có vẻ may theo kích thước của mình.

Mà bên trong ngăn kéo bàn sách còn có một cuốn sổ dùng tờ lịch treo tường màu vàng gói lại, chữ viết trên giấy như mây trôi nước chảy, đúng là chữ viết của cô.

Đầu ngón tay mượt mà khẽ vuốt ve cuốn sổ đã bên mình nhiều năm, lật đọc từng trang giấy, Lâm Uyển nhìn thấy bên trong nhét một tờ giấy kiểm tra trước khi sinh, trên đó viết rõ ràng tên tuổi Lâm Uyển cùng với thông tin liên quan đến cô, mang thai 17 tuần, mà trong cuốn nhật ký còn viết thời gian kiểm tra là ngày 5 tháng 10, cũng là chữ viết của cô.

Mà bên trên bàn còn chất mấy tập thơ và tiểu thuyết đã làm bạn với mình nhiều năm.

Tựa hồ tất cả của mình thật sự bố trí ở cái nơi xa lạ này.

Đợi Lâm Uyển từ trong ngăn kéo tìm thấy một tờ giấy chứng nhận kết hôn màu đỏ tươi, không khỏi choáng váng, sững người ra. Bên trên giấy chứng nhận kết hôn viết rõ tên của mình và Phó Tu Hoài, thậm chí một bên còn có một tấm hình chụp chung cỡ hai tấc của hai người.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc