Từng dòng điện lưu mãnh liệt lan truyền từ hoa huyệt đến toàn thân, thân mình bị người đàn ông trêu đùa nhanh chóng trở nên mềm mại như bùn, hai đùi muốn khép lại bị người đàn ông mạnh mẽ căng ra."Ha a..."
Mộc Trạch Uyên nheo lại đôi mắt xanh lục nhìn bé con liên tục hừ nhẹ và rêи ɾỉ yêu kiều kia, nhón tay dài tăng nhanh tốc độ.
"Thật ngoan... Chính là như vậy... Bảo bối thả lỏng một chút..." Vách tường thịt non bên trong gắt gao cuốn lấy ngón tay làm Mộc Trạch Uyên thọc vào rút ra đều khó khăn, ngón cái ấn nhẹ viên trân châu mẫn cảm. Cảm giác được vách trong kẹp mυ"ŧ hơi thả lỏng, người đàn ông không chút nào tiết chế mà phóng đãng đưa đẩy, nhiều lần đâm chọc vào chỗ sâu nhất, thỉnh thoảng dùng lòng bàn tay ấn ấn trái phải giống như đang tìm cái gì đó.
Đột nhiên, đáy mắt Mộc Trạch Uyên hiện lên tinh quang. Nhìn khuôn mặt đẹp hoảng sợ của Mạc Nghiên, anh nở nụ cười nguy hiểm tà tứ.
"Đừng như vậy... Ha a... Ân ân... Ô... Hừ ha... Sẽ hư mất..."
Ngón tay nhẹ vỗ về điểm mẫn cảm hơi nhô ở chỗ sâu trong khối thịt non mềm kia. Đôi mắt xanh lục của anh càng thêm sâu thẳm, ngón tay càng thêm dùng sức ấn điểm mẫn cảm, thỉnh thoảng còn dùng móng tay nhéo nhéo. Nghe thanh âm như tố như khóc cầu xin tha và tiếng rêи ɾỉ yêu kiều rách nát kia của cô, dã thú sâu trong cơ thể anh giống như tránh thoát khỏi trói buộc.
Đột nhiên, một tiếng thét chói tai dài lâu khiến đáy mắt anh càng thêm u ám." Không cần... Hừ a a a...." Chỉ thấy hai mảnh cánh hoa kiều diễm tuyệt mỹ kia hơi hơi run lên, từng đợt thủy triều trong suốt thơm mát phun ra ngoài làm ướt quần áo của Mộc Trạch Uyên nhưng anh vẫn không chịu dừng động tác. Anh tiếp tục đặt ngón tay ở điểm mẫn cảm kia rồi dùng sức ấn giống như muốn khối thịt mềm kia phân cao thấp.
"Sắp hỏng rồi... Huhu... Trạch Uyên... Uyên... Cầu xin anh... Dừng một chút... Hừ a... Ân..." Tứ chi không ngừng giãy dụa bị Tư Đồ Dịch dễ dàng khống chế, thân mình bị Mộc Trạch Uyên chơi đùa đến triều xuy đang liên tục run rẩy, đôi mắt rưng rưng mang theo vô tận mị ý, miệng thơm khẽ nhếch không ngừng phun ra nhè nhẹ lời nói da^ʍ đãиɠ.
"Chịu thêm một chút... Sẽ nhanh thôi...." Mộc Trạch Uyên thấp giọng dỗ nhẹ, móng tay dùng sức đâm vào khối thịt mềm hơi cứng kia. Cảm giác ngón tay bị ŧıểυ huyệt nhỏ hẹp của cô gắt gao quấn quanh, hắn nhếch một nụ cười tà tứ lên rồi nhanh chóng rút ngón tay ra, sau đó dùng môi mỏng dán ở trên ŧıểυ huyệt phấn nộn.
"Ha a a a..." Mạc Nghiên mau chóng trợn to hai mắt nhưng lại không ngăn cản được động tác dâm loạn của anh cùng với phản ứng cao trào của thân thể, từng đong mật dịch ngọt nị thơm thuần chảy vào khoang miệng anh...
Éc Ami mất nhju máu qass >< Ai bơm máu hộ Ami đi >< Ấn ngôi sao vote ms nhanh có chương ms nhea ><