Mạc Nghiên Xuyên Sách
Chương 22 - Lại Căng Một Chút (Cao H)
Màu nền
Màu tối
Mặc định
Xám nhạt
Xanh nhạt
Xanh đậm
Vàng nhạt
Màu sepia
Vàng đậm
Vàng ố
Font chữ:
Palatino Linotype
Bookerly
Segoe UI
Patrick Hand
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Chiều cao dòng:
100
120
140
160
180
200
Kích cỡ chữ:
"Rốt cuộc là muốn hay không nha... Ân?" Hắn cúi xuống nói nhỏ bên tai cô, kiện eo chậm rãi đưa đẩy, nhìn khuôn mặt như bạch sứ ửng đỏ, hắn nở nụ cười nguy hiểm như hồ ly, môi mỏng hôn nhẹ lên gương mặt cô và liếʍ mυ"ŧ sạch sẽ mồ hôi + nước của cô vào trong miệng, bàn tay to nhẹ nhàng vuốt ve bộ ngực tuyết trắng khiêu khích du͙© vọиɠ trong thân thể cô. "Hừ a...... Hừ...... Cho tôi...... Ân....." Thân mình lại lần nữa bị người đàn ông khiêu khích chìm vào du͙© vọиɠ, trong cơ thể hiện lên một cổ tê ngứa khiến Mạc Nghiên vặn vẹo cặp mông của mình về phía sau, từng ngụm từng ngụm nuốt vào nam căn thô to, dùng giọng điệu ngọt nị hờn dỗi ra lệnh cho hắn. "Thật da^ʍ đãиɠ...... Đều cho cô." Khuôn mặt tuấn tú của hắn hiện lên nụ cười mê hoặc, tròng mắt khẽ nheo lại một tia nguy hiểm rồi đỡ lấy vòng eo của cô, đồng thời động tác vừa nhanh lại vừa tàn nhẫn đưa đẩy, hoan ái từ phía sau càng khiếu cho nam căn to lớn tiến vào sâu hơn, đôi tay hắn nâng vòng eo thon mảnh khảnh của Mạc Nghiên lên, cự bổng thọc vào rút ra bên trong nộn huyệt từng chút một, vách tường thịt vẫn siết chặt, ấm áp hoạt nộn như cũ khiến hắn không chút nào thương tiếc mà va chạm mạnh vào hoa huyệt cô rồi đánh thẳng sâu vào cổ tử ©υиɠ. "Ngô..... Đau..... Thật nhiều..... Từ từ..... Quá đầy......" Mạc Nghiên khẽ nhíu mày, hàm răng ngọc cắn chặt kịch liệt hô hấp, đôi tay bị trói muốn trốn thoát, đốt ngón tay vì quá độ dùng sức mà trắng bệch, cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt khiến cô bất lực hô hấp cầu xin. "Sẽ không...... Cô ăn được mà...... Thả lỏng cơ thể...... Để tôi đi vào làm cô......" Lưỡi dài gặm cắn làn da băng cơ ngọc cốt kiều nộn, điểm xuyến trên làn da từng đóa hồng mai, đôi tau hắn âu yếm bộ ngực sữa tuyết trắng mềm mại của cô, ngón cái và ngón trỏ gập lại xoa bóp vân vê nụ hoa phấn hồng, đồng thời nam căn to lớn thẳng tiến vào miệng tử ©υиɠ khiến hoa huyệt theo phản xạ xiết chặt lại không cho hắn tiến về phía trước nữa. Diệp Hàn Ngự lại càng dùng sức thọc vào rút ra, lượng lớn hỗn hợp dịch nhầy không ngừng chảy ra từ chỗ nam căn và nộn huyệt kết hợp, nơi tư mật của hai người dính đầy mật dịch trong suốt, từng giọt từng giọt rơi xuống sàn nhà cẩm thạch màu đen càng có vẻ phá lệ dâm mĩ. "A a a a...... Đừng chạm vào nơi đó....... Không cần...... Không được...... Dừng một chút...... Ha a...... Cầu xin anh...... Hừ...... Ô ô......" Nam căn của hắn chạm vào chỗ nhô lên trong hoa kính, phát hiện cô dưới thân càng thêm giãy giụa, mắt đen của hắn chợt tối sầm lại, hắn như mưa rền gió dữ nhanh chóng đánh thẳng ma sát vào điểm đó, hoa kính không chịu nổi khống chế mà run rẩy, co rút mãnh liệt, ŧıểυ huyệt cắn chặt nam căn, lượng lớn mật dịch phun trào, kɧoáı ©ảʍ điên cuồn khiến Mạc Nghiên vặn vẹo thân thể, chỉ nghĩ làm hắn rời khỏi thân thể cô nhưng đôi tay bị trói chặt, thân mình lại bị nam nhân cưỡng chế dán ở đâm cầu đài, cô co lại ngón chân xinh xắn, cái miệng nhỏ không ngừng phun ra tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào yêu kiều nhưng hắn vẫn là không muốn buông tha cô. Hắn dùng ngón cái hung hăng ấn xuống hoa đế sưng đỏ, ngón giữa dọc theo ©ôи th!t của mình rồi cường ngạnh xâm nhập vào cái miệng nhỏ của cô mà điên cuồng thọc vào rút ra đến mức làm ŧıểυ huyệt sắp nứt ra, bàn tay khác khẽ vê nắn tuyết nhũ kéo dài kɧoáı ©ảʍ của cô, không cho cô có thời gian nghỉ ngơi. "Ngoan...... Gắng chịu một chút...... Lại căng một chút...... Ân...... Thật chặt...... Đừng kẹp...... Ngô......" Trong hơi thở thô suyễn của Diệp Hàn Ngự có cỗ dã tính gợi cảm mỹ. Thân thể cô trong cơn cao trào khiến ŧıểυ huyệt càng trở nên co rút, hắn mạnh mẽ vọt vào hoa huyệt rồi va chạm với vách tường trong, khi rút ra lại hung ác ma sát điểm nhô lên của cô, nơi giao hợp không ngừng phát ra âm thanh kịch liệt "bạch bạch", hắn hưởng thụ hoa kính và hoa cung của cô liếʍ mυ"ŧ. "Ha...... A a...... Quá nhiều......" Hoa huyệt lại lần nữa phun ra mật dịch, cô bất lực mà kêu khóc thút thít. "Ngô......Đều đút hết cho cô...... Ăn nhiều một chút......" Nhìn cô cuồng loạn lắc đầu, tóc đen vũ động giống như rong biển, khuôn mặt nho nhỏ yêu mị lòng người, khóe mắt hàm chứa một giọt nước mắt, thần sắc trên mặt hắn không thay đổi nhưng đáy mắt lại hiện lên sự điên cuồng + tìиɧ ɖu͙© nồng liệt. Dưới thân hắn phát cuồng dùng sức thọc vào rút ra trong ŧıểυ huyệt, tiếng thở dốc của hắn dần dần trở nên thô nặng, khuôn mặt lãnh lệ (lạnh lùng và mĩ lệ) có chút thay đổi, hắn cúi thân hình xuống, hôn một cái nơi khóe mắt cô, kiện eo lại đâm sâu vào bên trong hoa cung và phun trào tϊиɧ ɖϊ©h͙. "Nha a a a a......" kɧoáı ©ảʍ trong cơn cao trào khiến não bộ của Mạc Nghiên trở nên trống rỗng, nước mắt dọc theo khuôn mặt của cô chảy xuống, đầu ngón chân dùng sức cuộn lên giống như muốn moi phá sàn nhà, tay nhỏ bất lực túm chặt vạt áo sơ mi của hắn lại khiến hắn càng xâm nhập vách tường trong Ấn ngôi sao và vote đy nả >< Nghiên tỷ bị mấy a ăn xong sợ nên chạy trốn luôn thì phải ahjhj ><
Ngôn tình Sắc, Sủng
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài