"Tôi còn tưởng rằng hôm nay đến phiên Cung Kỳ Diệp." Mạc Nghiên nghi hoặc nhìn Tiêu Mục Thần.
Ánh mắt của Tiêu Mục Thần dừng ở trên mái tóc đang nhỏ giọt nước của cô. Anh tiến lên giật lấy chiếc khăn lông trong tay cô rồi cẩn thận xoa xoa mái tóc cô. "Anh đổi ngày với A Diệp, hôm nay là anh bồi em thì không được sao?"
"Không liên quan gì đến tôi!" Lời Mạc Nghiên nói khiến anh tạm dừng động tác trên tay, sau đó lại tiếp tục xoa khô mái tóc ướt át. "Anh vẫn còn nhớ là lần trước vì bản thân không lau khô mái tóc cho em nên đã làm em phát sốt." Nói xong, anh cầm lấy máy sấy rồi từ từ sấy tóc cho cô.
"Ừm..." Mạc Nghiên nhẹ nhàng gật đầu. Cô nhìn hình ảnh phản chiếu từ trong gương trang điểm, bộ dáng Tiêu Mục Thần nghiêm túc sấy khô tóc cho cô khiến trái tim cô mềm mại giống như có thứ gì đó sắp bị hòa tan. Cô thả lỏng thân mình đang căng chặt rồi dựa vào trên người anh.
"Mệt mỏi sao?" Bàn tay to khô ráo vuốt ve khuôn mặt nhỏ trắng nõn, trong đôi con ngươi đen như mực hiện lên sự nhu tình.
"Vẫn khỏe, ngô..." Mạc Nghiên hơi cọ cọ mặt, cô mềm nhu ngáp một cái.
"Vậy ngủ đi, anh đi tắm rửa đã!" Tiêu Mục Thần đặt Mạc Nghiên nằm ở trên chiếc giường mềm mại, sau đó đắp chăn cho cô.
Nhìn người đàn ông thuần thục lấy áo tắm từ trong tủ quần áo ra, Mạc Nghiên nhanh chóng vực dậy tinh thần, cô lo âu chui đầu vào trong ổ chăn.
Tiêu Mục Thần đã cho cô ngủ... Vậy chắc là sẽ không lại đột nhiên hóa thân thành sói đi...
Tiêu Mục Thần vừa bước chân ra khỏi phòng tắm thì liền thấy bé con ngoan ngoãn nằm ở trên giường. Khi anh đến gần thì thấy hai hàng lông mi run rẩy như cánh bướm đang bán đứng cô giả vờ ngủ, anh nhếch cánh môi. "Nghiên Nhi là đang đợi anh tắm xong sao?" Anh nói xong nhưng thấy bé con vẫn nằm như cũ và không có bất cứ động tác gì.
Cô tiếp tục làm bộ như không nghe thấy lời anh nói, lông mi thật dài của cô khẩn trương đến mức rung rung.
Tiêu Mục Thần chậm rãi cởi áo tắm màu đen ra rồi ném qua một bên để lộ ra thân hình to lớn tràn ngập khí lực nam tính. Sau đó, anh xốc chăn bông lên rồi ôm thân mình kiều mềm của cô vào trong lòng ngực. Chiếc lưỡi ướt nóng bỗng chốc chui vào vành tai tinh xảo mẫn cảm của cô. Cảm giác được bé con trong lòng ngực đang run rẩy, anh sung sướиɠ nhếch môi cười nhẹ." Haha, chả phải là Nghiên Nhi đã ngủ rồi sao...."
"Anh!!! Tôi muốn ngủ." Cô ủy khuất nói, sau đó mím môi đỏ thoạt nhìn cực kỳ đáng thương.
"Ưm ưm.." Cô nheo lại hai mắt sương mù, tình triều mãnh liệt ập đến gần như bao phủ cả đầu óc cô, cái miệng nhỏ khẽ nhếch cắn bả vai anh, sau đó lại giống như hối hận mà dùng cái lưỡi khẽ liếʍ dấu cắn.
Phát hiện đáy lòng Mạc Nghiên đang mâu thuẫn, trái tim anh ngay lập tức mềm rối tinh rối mù, anh ôn nhu cười. "Nghiên Nhi ngoan, anh sẽ nhẹ một chút."
Anh ngậm mυ"ŧ phấn lưỡi mềm mại thơm ngọt, kỹ xảo cao siêu gây xích mích câu triền, sau đó xâm nhập vào miệng thơm của cô rồi tham lam mà hấp thu nước bọt ngọt lịm.
Bàn tay to bừa bãi luồn vào trong nội y của cô rồi tìm đến hai nhũ thịt tròn trịa no đủ kia, sau đó nhẹ nhàng xoa xoa và nắn bóp.
Cảm giác như điện giật len lỏi khắp toàn thân khiến Mạc Mghiên e lệ co ro thân thể.
"Đừng sợ.." Đôi môi nóng rực rời đi đôi môi phấn nộn xong liếʍ nhẹ, gặm cắn dọc theo vành tai trắng nõn lướt qua cần cổ tinh tế rồi trượt xuống xương quai xanh và để lại dấu hôn nhỏ vụn trải dài.
"Hừ, ưm..." Lòng bàn tay nhỏ nhắn mềm mạ vô ý thức xoa xoa ngực anh, suy nghĩ của cô giống một bãi bùn. Cô hoàn toàn phân không rõ phương hướng mà chỉ biết cảm thụ từng đợt sóng nhiệt ập vào trong cơ thể.
Tiêu Mục Thần đột nhiên xoay người đè cô ở dưới thân, sau đó lưu loát cởi quần áo cô ra, thân thể trắng nõn mê người ngay lập tức hiện ra hoàn mỹ ở trước mắt anh.
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >< đg cảm mà cx phải lết xác đi edit kẻo mấy ŧıểυ sắc nữ đợi lâu ahuhu >< May là lấy được chương này từ vip ~~