Nếu như Tinh Tức Thổ có thể khiến cho phẩm cấp của Trọng Thuỷ Châu tăng lên tới cực phẩm thì cũng không nói làm gì. Nhưng bất quá cũng chỉ là Linh khí thượng phẩm mà thôi, điều này tự nhiên được không bù mất.
Trong lòng Liễu Minh cảm thấy nuối tiếc, nhưng loại cảm giác này chỉ duy gì trong giây lát. Tâm niệm chuyển động một chút, lại mơ hồ cảm giác có chút không đúng.
Với thủ đoạn Luyện khí đại sư của người đoạt xá có thể đơn giản khiến cho Kim Nguyệt Kiếm từ Linh khí trung phẩm tăng lên tới cực phẩm, sao có thể không biết được sự quý hiếm của Tinh tức Thổ.
Liễu Minh nhìn viên châu màu đen trong tay, ánh mắt chớp động vài cái. Bỗng nhiên hắn thu các loại vật phẩm vào trong Tu Di Loa. Sau khi xác nhận không còn bỏ sót vậy gì thì lập tức từ trong cơ thể toát ra một đoàn hắc khí phóng lên trời.
- Phốc!
Liễu Minh ngay tại thời khắc hắc khí bao phủ, bay ra khỏi đỉnh núi, tiếp đó hắc khí cuồn cuộn, thân thể Liễu Minh hiện ra ở bên bầu trời.
Liễu Minh ngẩng đầu nhìn bầu trời một chút, thần niệm vừa thả xuống tìm tòi bốn phía xung quanh, lại xác định ở đây không có người ngoài. Lúc này một tay Liễu Minh khẽ chuyển, viên châu màu đen loé lên xuất hiện trong lòng bàn tay.
Miệng Liễu Minh lẩm bẩm niệm chú ngữ, bắt đầu rót pháp lực vào bên trong viên châu.
Thi triển pháp quyết được biệt, viên châu lập tức trở nên nặng hơn ngàn cân. Nếu không phải trước đó Liễu Minh đã sớm có đề phòng, hơn nữa khí lực của hắn bây giờ tăng hơn rất nhiều, thật đúng là thiếu chút nữa khiến cho bảo vật này thoát khỏi bàn tay trực tiếp rơi xuống đất.
Nhưng sau một khắc, thanh âm chú ngữ trong miệng Liễu Minh dừng lại, lông mày khẽ nhíu. Viên châu trong tay bỗng nhiên bay đến một ngọn núi cao mấy trăm trượng.
Ở bên trong còn thuyền cao tốc, trong tay Liễu Minh chẳng biết từ lúc này nhiều hơn một khối pháp bàn. Cũng căn cứ vào một ít linh quang ở trên đó, thỉnh thoảng con thuyền cao tốc lại biến đổi phương hướng.
Mấy tiếng sau, con thuyền cao tốc, vô thanh vô tức đi tới biên giới một sơn mạch, cũng xuất hiện tại một khu vực mà những ngọn núi ở xung quanh đều bị sụp đổ. Mặt đất bị cày lên một cách bừa bãi.
Đây chính là nơi mà Liễu Minh và Kim Giáp Nhân giao thủ.
Liễu Minh xác thực ở đây không hề có tộc nhân Hải tộc mai phục, lúc này mới dám dừng thuyền hiện thân.
Ánh mắt của Liễu Minh quét qua đỉnh núi bị san bằng thành bình địa cùng với một cái hố to ở trên mặt đát, rất nhanh Liễu Minh thông qua những dấu vết này xác định được thời gian mình bị đoạt xá không quá dài. Có lẽ nhiều lắm cũng chỉ mất ba bốn ngày mà thôi.
Tiếp đó một tay Liễu Minh khẽ đảo, một chồng trận kỳ màu lam cùng với một cái hộp ngọc lăng không hiện ra trong tay.
Cả hai thứ này là không lâu trước đó Liễu Minh kiểm tra Tu Di Loa phát hiện ra.
Những trận kỳ này thì không phải nói, Liễu Minh liếc mắt liền nhận ra đây chính là bộ trận kỳ lúc trước được bày bố ở khu vực này. Uy lực bất phàm!
Về phần bên trong hộp ngọc là một tấm phù lục, hắn mơ hồ có chút suy đoán nhưng lại không dám khẳng định.
Liễu Minh đứng ở trước thuyền cao tốc, nhìn hai đồ vật trong tay một lúc lâu rồi mới vung tay áo lên thu hồi, lại chui vào bên trong thuyền cao tốc, gấp rút phá không rời đi.
Rời khỏi sơn mạch trong nháy mắt, một tay Liễu Minh bấm niệm pháp quyết, chân lại giẫm lên mặt sàn thuyền cao tốc vài cái. Lúc này một tầng cấm chế ẩn hiện ra khiến cho con thuyền biến mất. Nói chính xác hơn là tàng hình.
Trong lòng hắn sớm đã có quyết định, nếu như ở khu vực này có thám tử Hải tộc hay cảm giác được có điều gì không đúng sẽ lập tức chạy sâu vào bên trong Đại Huyền Quốc.
Liễu Minh lo lắng tự nhiên là dư thừa.
Lúc này hắn phi độn nửa ngày rồi nhưng không đụng phải thám tử Hải tộc, ngược lại mà gặp phải một đội tuần ra đệ tử tông môn nhân tộc.
Trong đó còn có vài tên đệ tử Quỷ Tông.
Liễu Minh đại hỉ, tự nhiên nghên đón, cũng rất nhanh từ trong miệng những vị sư điệt này biết được. Cuộc đại chiến hai bên vậy mà có cường giả Giả Đan Kỳ nhúng tay vào, đã sớm chấm dứt từ lâu. hơn nữa đại quân Hải tộc còn rút lui về Hải Nhạc Quốc.
Hiển nhiên đại chiến xảy ra trong thời gian dàu không có chấm dứt khiến cho Ngạn sư thúc bị tổn thương nguyên khí không ít. Trong thời gian ngắn không cách nào vãn hồi được.
- Liễu Minh vô dụng, khiến cho sư thúc phải lo lắng. Đệ tử từ trong Phù thành Hải tộc chạy ra, không may trên đường trở về đụng phải một cường giả Hoá Tinh Kỳ Hải tộc vốn bị dẫn dắt rời đi trở về. Đệ tử đành phải mượn nhờ Kim Quang Phù chạy trối chết đến tận biên giới sơn mạch, mượn nhờ địa hình cùng khả năng ẩn nấp mới có thể giữ được một mạng. Cho đến bây giờ đệ tử mới dám hồi thành. Sư điệt ở trong Phù thành Hải tộc trong lúc tao ngộ đại địch đã bị người đoạt đi Vạn Cốt Nhân Ma, mong rằng sư thúc thứ tội.
- Đúng vậy! Thật không ngờ Thương Hải Vương tộc vậy mà phái ra cường giả cấp bậc Điện chủ đến trợ giúp tam đại Hải tộc. Nếu không phải Nguyên Ma đạo hữu trước đó biết được tin tắng này, cũng lặng lẽ xuất quan đi theo viện quân chạy tới. Chỉ sợ trận chiến này chư tông chúng ta toàn quân bị diệt.
Ngạn sư thúc khẽ thở dài nói.
- Đa tại sư thúc cùng chưởng môn sư huynh đại lượng! Sư điệt sau khi trở về cũng đã nghe một vài đệ tử nói qua việc này. Nghe nói đại quân Hải tộc đã lui trở về Hải Nhạc Quốc. Nhưng cuối cùng lại có ước định như thế nào với tông môn chúng ta thì đệ tử vẫn chưa biết rõ.