Mà tuy Liễu Minh trong bụng kinh nghi lo lắng, nhưng hắn lại đang ở trong không gian thần bí không cách nào rời đi. Cũng chỉ có thể lặng lặng chờ đợi mà thôi.
Kết quả, Liễu Minh ngẩn ngẩn ngơ ngơ ở trong không gian thần bí bảy tám ngày gì đó thì không gian bắt đầu chấn động. Một quang cầu thất sắc không một chút dấu hiệu nào xuất hiện ở bên trong không gian. Hai mắt Liễu Minh lại tối sầm lại, thần thức một lần nữa không hiểu tại sao quay trở về thân thể.
Liễu Minh có thể cảm nhận được thân thể của mình so với trước kia cường đại hơn không biết bao nhiêu lần. Ngay cả khi hai tay hắn nắm chặt thì cũng có một cỗ lực lượng cực lớn từ trong cơ thể bay vọt ra ngoài.
Liễu Minh lại dùng tinh thần lực quét qua cơ thể mình một lượt, cảm nhận được thân thể mình so với trước kia khác biệt rất nhỏ. Nhưng chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ khiến cho hắn giật mình.
Chờ Liễu Minh thu tinh thần lực trở về, dùng bàn tay sờ xoạng thiếp thân giáp da màu đỏ thẫm đang mặc trên người. Lại nhìn thanh đoản kiếm màu vàng rực rỡ cùng một viên châu màu đen trên mặt đất. Lơ lửng ở trên không trung là một bóng kiếm màu vàng. Sắc mặt Liễu Minh lại âm u bất định, biến hoá mấy lần.
Liễu Minh cho dù có ngu dốt đến mấy, nhìn hoàn cảnh xung quanh cùng với thân thể của mình cũng hiểu được. Chính mình trước đó đã bị người ta chiếm cứ thân thể. Hơn nữa mười phần chính là 'Liễu Minh' kia, khi biến mất khỏi không gian thần bí đã làm việc này.
Nhưng đối phương đã có ý định đoạt xá mình, thì tại sao mình lại bỗng nhiên trở về cơ thể một cách khó hiểu như vậy. Chẳng lẽ đối phương đoạt xá không thành công?
Mà thời điểm Liễu Minh rời khỏi không gian thần bí kia. Bỗng nhiên lại xuất hiện một quang cầu thất sắc. Chẳng lẽ cũng là do 'Liễu Minh' kia mà ra.
Liên tiếp những nghi vấn nảy ra trong đầu Liễu Minh, khiến cho hắn cảm thấy đầu óc rối bời vô cùng. Bản thân cũng không vì lần này tìm được đường sống trong chỗ chết mà cao hứng.
Bất quá lại nói, nếu như ai biết được chính mình có khả năng bị một thứ gì đó lúc nào cũng có thể đoạt xá được. Chỉ sợ đều không thể cười nổi.
Cũng may mà tâm chí Liễu Minh kiên nghị hơn người khác rất nhiều. Cũng biết thứ đoạt xá hắn lần này tuy quỷ dị. Nhưng chỉ cần trước đó có chuẩn bị sẵn thì không phải không cách nào chống trả. Cho nên sau khi nghĩ thông suốt, Liễu Minh mới cầm lấy những thứ đồ vật rơi vung vãi trên đất.
- Phốc!
Thanh đoảm kiếm màu vàng và viên châu màu đen đều rơi vào trong tay Liễu Minh. Mặt khác một bóng kiếm màu vàng kim tiếp xúc với da thịt hắn liền biến mất không thấy đâu.
Liễu Minh cả kinh, lại vội vàng dùng tinh thần lực quét cơ thể mình một lần. Kết quả phát hiện ra bóng kiếm màu vàng kim kia lẳng lặng trôi nổi ở trong Linh Hải, không hề có động tĩnh gì to lớn.
Mà hai thanh Kiếm Phôi chi linh kia tự nhiên không cánh mà bay.
Liễu Minh chay màu, dùng thần niệm câu thông với Kiếm Phôi chi linh có chút lạ lẫm này. Vốn lúc đầu còn cả kinh, nhưng ngay sau đó hắn liền vui mừng.
Vui mừng đương nhiên là vì Kiếm Phôi chi linh này ẩn chứa uy năng vô cùng to lớn mà lại có thể tương liên với tâm thần của hắn. Giống như chính do hắn đào tạo nên vậy.
Liễu Minh mạnh mẽ áp chế sự vui sướng, nhanh chóng suy nghĩ. Tuy không biết được đã xảy ra chuyện gì nhưng hắn vẫn có thể mơ hồ đoán được Kiếm Phôi chi linh màu vàng này biến mất có lẽ có quan hệ với hai thanh Kiếm Phôi chi linh kia.
Nếu không thì không có cách giải thích nào cho tình huống này.