_ Ngô… ân…- Tô Tử Duyệt dùng miệng ngậm thô to gậy thịt của Mẫn Mặc, dùng đầu lưỡi qua lại liếʍ mυ"ŧ. Trên thân của nàng đều bị là đó dây triền, cho nên hoạt động rất ko thuận tiện, thế là Mẫn Mặc liền đỡ lấy đầu nàng, di động cái mông đưa đẩy đem miệng nàng làm giống như ŧıểυ huyệt. Mẫn Mặc động tác rất lớn, mỗi 1 hạ cơ hồ đều đỉnh đến chỗ sâu tro yết hầu của Tô Tử Duyệt.
_ Ân… thật hoài niệm cái miệng nhỏ nhắn này của ngươi a… vẫn là như thế hội liếʍ… ân…- Mẫn Mặc dịu dàng vuốt ve tóc Tô Tử Duyệt nói.
_ Đến, giúp ta cương đi- Mẫn Mặc sau khi nghỉ ngơi 1 hồi vỗ vỗ kiều đồn trắng noãn của Tô Tử Duyệt. Tô Tử Duyệt bị là đó dây đùa bỡn có chút mỏi mệt, ko thèm đáp chỉ phất phất tay. Chợt nghe Mẫn Mặc nói- ŧıểυ Duyệt ngoan, ngươi vừa rồi ko phải kêu ta cố gắng sao?
Tô Tử Duyệt dùng cái mũi hừ 1 tiếng, rồi mới nói- Ta cũng ko kêu ngươi cố gắng bắn vào tro miệng của ta.
Mẫn Mặc tay ở mông Tô Tử Duyệt ko ngừng vuốt ve, rồi mới nói- Ăn nó đối với ngươi hảo, ngươi hiện tại ko phải thoải mái muốn chết?
Ở sau khi gậy thịt Mẫn Mặc đủ cường, hắn đem gậy thịt rút đi ra. Mẫn Mặc xoay người đem Tô Tử Duyệt áp xuống giường, 1 bên liếʍ lỗ tai của nàng 1 bên nói- Ngươi vừa rồi nói cái gì nhỉ? Xem ta làm sao thu thập ngươi…- Nói xong hắn liền nhẹ nhàng cắn 1 chút vành tai của nàng.
Tô Tử Duyệt từ nhỏ rất sợ nhột, vậy tê dại cảm giác liền theo bên tai đi đến nội tâm của nàng . Nhưng miệng nàng lại như trước ko ngoan ngoãn liền nói- Ân… ngươi thật đúng là… vong ân phụ nghĩa, cũng ko nhớ a… là ai giúp ngươi cương, ân? Ngươi đúng là… qua sông đoạn cầu a…
Mẫn Mặc sau khi cúi đầu cười to 2 tiếng nói- Ta đây xém quên mất, phiền ngươi nhắc nhở ta nhỉ?- Mẫn Mặc nói xong, làm cho Tô Tử Duyệt nằm ở trên giường, hắn tắc nâng lên 1 chân của Tô Tử Duyệt, rồi mới mãnh lực động thân, trực tiếp theo hậu phương Tô Tử Duyệt đem nàng xỏ xuyên qua.
Cơ thể Tô Tử Duyệt là lần đầu tiên nếm thử loại tư thế này, đùi bị nâng cao lên, vậy phấn huyệt khố hạ liền như thế bại lộ ở tro ko khí, điều này làm cho nàng ko khỏi sinh ra mấy phần ngượng ngùng. Nàng thở gấp nói- Ân… buông chân của ta… ân… a…
_ Vì cái gì, ân? Chân của ngươi ko phải rất đẹp sao? Có cái gì ko đúng … ân…- Mẫn Mặc vừa nói, 1 bên nhanh chóng di chuyển cơ thể, ở tro cơ thể Tô Tử Duyệt rong ruổi. Theo góc độ này có thể đi vào địa phương bình thường ko đụng được tới, bên tro ŧıểυ huyệt ấm áp rất gấp trí, nếu ko phải vừa mới bắn qua 1 lần, hắn hiện tại chỉ sợ sẽ bắn ra. ŧıểυ huyệt này ko phải là vừa mới bị nhiều dây khuếch trương như vậy, giờ lại gấp như trinh nữ.
_ A… đừng, đừng đụng nơi đó… rất lạ… ngô… a… đừng…- Gậy thịt Mẫn Mặc ko biết đụng đến nơi nào tro ŧıểυ huyệt của Tô Tử Duyệt, Tô Tử Duyệt đột nhiên hét nhỏ.
_ Ân… bình thường… rất khó đụng đến nơi đây đi? Thích ko, ân?- Mẫn Mặc nói xong, càng thêm ra sức hướng về nơi đó ra sức va chạm.
_ Ai thèm, thèm thích… a… mau dừng lại… ko được… như vậy quá nhanh… sẽ, sẽ… ân… muốn ra … a… Mẫn Mặc, ta muốn, muốn… ra…- Đôi tay Tô Tử Duyệt siết chặt mền cỏ trên giường, thân thể đã bắt đầu buộc chặt.
_ Ân… ta hiện tại ko với tay tới, chính ngươi tự chơi bộ ngực của ngươi cho ta xem- Mẫn Mặc vừa nói vừa ngậm ở vành tai Tô Tử Duyệt, dùng đầu lưỡi ko ngừng mà liếʍ mυ"ŧ.
_ Ko… ko cần…- Tô Tử Duyệt gian nan lắc đầu.
Mẫn Mặc uy hiếp lại hướng về chỗ mẫn cảm mới thăm dò ra được dùng sức đụng, biến Tô Tử Duyệt liên tục cầu xin tha thứ. Mẫn Mặc thế này mới nói- Chơi ko hả, ân? Hay là ngươi muốn ta thay ngươi chơi?
_ Ta chơi… Ta làm… ngô… ngươi nhẹ chút… a…- Tô Tử Duyệt nói xong liền đem tay đặt tượng trưng lên ngực.
Liền nghe Mẫn Mặc nói thêm- Ngươi tính làm gì? Lấy ngón tay chỉ vân vê 2 cái núm vυ", hung hăng vuốt ve nó.