Nhắc tới xã hội nhân loại, 2 người đều có bao nhiêu phiền muộn. Các nàng sau khi hàn huyên 1 hồi, Tô Tử Duyệt liền cáo từ. Lúc ra cửa, phát hiện báo đen cùng Mẫn Mặc đang nói chuyện phiếm, sau khi nhìn thấy nàng đều ngừng lại. Báo đen tao nhã cúi đầu, cùng Mẫn Mặc nói lời tạm biệt. Ở trên đường trở về Tô Tử Duyệt có hỏi Mẫn Mặc cùng báo đen nói chuyện gì, Mẫn Mặc lại ko chịu nói với nàng.
Sau khi trở lại hang đá, trên mặt Mẫn Mặc biểu hiện 1 ít mất hứng. Hắn ko giống bình thường là nhanh chóng giải quyết những việc mà hắn chưa làm xong, mà lại tiến đến ŧıểυ tổ của hắn cùng Tô Tử Duyệt thế nào cũng ko chịu đi. Hiện ở tro này đã được 2 cái nội mới tiền nhiệm vụ quét tước qua, nhìn qua so với trước tốt hơn rất nhiều, nhưng so với xã hội nhân loại tiên tiến thì vẫn ko thể sánh bằng. Tô Tử Duyệt nhìn bộ dạng này của hắn liền đoán chắc là khi nãy cùng báo đen hàn huyên chuyện gì rồi, làm gia hỏa này nội tâm khó chịu. Vừa rồi là vì ko muốn phát tác trước mặt 2 cái nội vụ, hiện tại ko có nɠɵạı nhân liền biểu hiện thành thật ra. Tô Tử Duyệt đi đến bên người hắn ngồi xuống, mang 1 ít ý tứ hàm xúc làm nũng nói- Ai ăn hiếp ngươi? Ta giúp ngươi trút giận.
Mẫn Mặc buồn bực nói- Ko phải là có đứa nhi tử thôi sao, có cái gì hảo khoe khoang?
Tô Tử Duyệt đảo mắt suy nghĩ, phỏng chừng vừa rồi báo đen cùng hắn nói chuyện phiếm thời điểm lỡ nhắc về đứa nhỏ. Lần đầu làm cha báo đen khó tránh khỏi nói nhiều vài câu, kỳ thật hắn ta nhất định là ko có ý châm biến, chỉ có thể là người nói vô tâm người nghe cố ý. Tô Tử Duyệt cười chọt chọt Mẫn Mặc nói- Ai kêu ngươi ko cố gắng?- Nói lời này thời điểm, bộ ngực đầy đặn của nàng như có như ko cọ qua cánh tay Mẫn Mặc.
Vẻ mặt Mẫn Mặc lúc này mới chịu dịu xuống, hắn ôm thắt lưng Tô Tử Duyệt, rồi mới cúi đầu hôn ở cánh môi của nàng, 1 bên nói- Ngô… hôm nay bắt đầu, ta cái gì cũng ko làm… ân… chỉ cố gắng chăm sóc ngươi…- Nói xong thuận thế đem Tô Tử Duyệt áp đến trên giường. Môi của hắn thuận cổ trắng nõn của Tô Tử Duyệt 1 đường hôn xuống, ở chỗ xương quai xanh tinh xảo của nàng ko ngừng mà tế cắn.
_ Ân… đừng mà… a…- Tô Tử Duyệt tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, đôi tay lại ôm lấy cổ Mẫn Mặc, đem hắn ôm gắt gao.
Mẫn Mặc cúi đầu nở nụ cười, nói- ŧıểυ yêu tinh, 2 ngày nay chắc nghẹn hỏng rồi đi?
_ Ân… bậy bạ, ngươi cho rằng ai cũng giống như ngươi sao?- Tô Tử Duyệt nói, 2 điều đùi cân xứng liền bàn ở thắt lưng Mẫn Mặc, lại nghe nàng tiếp tục nói- Mấy ngày nay ta là vì trông chờ tin tức cho ngươi, nào có tâm tư nghĩ tới loại chuyện loạn thất bát tao này?
Tô Tử Duyệt nghe vậy ko khỏi cả người cứng đờ, nói- Chuyện đó… ân… chỉ là tro ŧıểυ thuyết nói bừa, ta ko thèm tin a…
_ Trên đời này ko có lửa làm sao có khói, ngươi nghĩ bọn họ lấy đâu ra loại tin tức này? Đều phải có chút căn cứ chứ- Mẫn Mặc nói tới đây bỗng nhiên búng tay, giây tiếp theo chỉ thấy là đó dây leo nguyên bản chi chít ở trên tường làm vật trang trí, toàn bộ đều giống như có sự sống cùng nhay vây quanh thân thể của Tô Tử Duyệt. Mẫn Mặc cười nói- Sau này ta nếu bận việc, để cho là đó dây này tạm thời an ủi ŧıểυ dâm huyệt đáng thương của ngươi vậy.
Mẫn Mặc nói xong, là đó dây liền khẩn cấp đem Tô Tử Duyệt trói lại. Bởi vì Tô Tử Duyệt nói qua nàng ko thích bị treo ở giữa ko trung, cho nên chúng nó lần này chỉ là bò đến, cũng ko có đem nàng nâng lên. Có vài sợi dây cuốn lấy tứ chi cùng phần eo của Tô Tử Duyệt, 3 vυ" của nàng cũng bị 3 căn dây bóp lấy, dây trơn mượt giống như quy đầu nhẹ nhàng đỉnh đùa nhũ thủ của Tô Tử Duyệt. 2 căn dây cuốn lấy 2 chân của nàng thuận chân nàng 1 đường trườn về phàn mông, đi tới hoa huyệt cùng cúc huyệt của nàng, dùng đỉnh ở bên ngoài ma sát, dẫn càng nhiều mật nước.
_ A… Mẫn Mặc… a… ngươi là tên biến thái! A… ngươi sao lại ở tro phòng dưỡng loại vật này… ân… này cũng là công việc sao?- Vậy dây tần suất ma sát làm cho ŧıểυ huyệt Tô Tử Duyệt vừa chua xót lại ngứa, nàng muốn ma sát 2 chân để hóa giải mật huyệt ko khoẻ, nhưng 2 chân bị dây cố định, động tác của nàng ngược lại làm cho 2 điều dây đem 2 chân của nàng kéo càng khai, cuối cùng cơ hồ hình thành 1 chữ đại. Tô Tử Duyệt vậy phấn nộn mật huyệt mang giọt sương cùng cúc huyệt cứ như vậy đầy đủ hiện ra ở trước mặt Mẫn Mặc, hắn chăm chú nhìn ko chớp mắt ŧıểυ huyệt của Tô Tử Duyệt, rồi mới giải khai áo khố bên hông, lấy tay vuốt ve ở trên gậy thịt thô to của mình. (Áo khố của ŧıểυ Mặc càng nàng cứ hiểu là chiton đi, giống trang phục của ngưởi Hy Lạp cổ- Milk)
2 căn dây trước ngực Tô Tử Duyệt ko ngừng vuốt ve 2 vυ" của nàng, giống như là có 2 tay đang chơi đùa bộ ngực của nàng, đỉnh dây còn ko ngừng ở 2 lau phấn hồng trước ngực Tô Tử Duyệt siết chặt, thỉnh thoảng đem nhũ thủ đứng thẳng thâm trầm ấn hạ xuống. Còn có 1 vài dây ko có chiếm lục địa nào, chỉ có ở trên thân của nàng bò, thậm chí có dây bò đến chỗ gan bàn chân của nàng ko ngừng mà đùa. Phương vị này đủ khiêu khích khiến Tô Tử Duyệt cơ hồ muốn phát điên, nàng khó nhịn rung rung cái mông cầu xin nói- Cắm vào… a… cho ta… ta chịu ko nổi … phía dưới rất ngứa… ngô… Mẫn Mặc a… để cho chúng nó cắm vào đi… a… hung hăng làm ŧıểυ huyệt ta… cho ta a… Mẫn Mặc…
Chỉ thấy Mẫn Mặc nhẹ nhàng mà phất phất tay, 2 điều dây triền ở dưới thân Tô Tử Duyệt liền trước sau tiến nhập vào tro ŧıểυ huyệt Tô Tử Duyệt. Tô Tử Duyệt phát ra tiếng thét thỏa mãn chói tai. Vậy 2 căn dây sau khi tiến vào tro ŧıểυ huyệt của nàng, 1 khắc cũng ko dừng lại bắt đầu co rúm. Lúc này, lại có 2 căn dây đến bên ngoài ŧıểυ huyệt Tô Tử Duyệt, chúng nó ở chung quanh ŧıểυ huyệt bất an cọ xát, cuối cùng tìm đúng thời cơ liền cường thế chen chúc đi vào. Là đó dây kỳ thật cũng có chút thô, cho nên đi vào cũng hơi khó khăn. Chúng nó sau khi tiến vào rất nhanh liền thích ứng hoàn cảnh mới, phối hợp 2 căn dây phía trước cùng nhau co rúm. Mà bên ngoài lại gia tăng thêm 2 căn dây mới, chúng nó cọ xát ŧıểυ huyệt Tô Tử Duyệt, làm công tác chuẩn bị.
Tô Tử Duyệt thấy có vật lại muốn tiến vào liền hoảng thần, vội hét- A… ko thể vào nữa… ngô… hảo căng… a… kêu chúng nó ngừng… a… hội phá hư ta… ngô…
Mẫn Mặc đứng lên đi đế trước mặt n Tô Tử Duyệt, rồi mới đem thô to cứng rắn gậy thịt của mình cắm vào tro miệng của nàng. Mẫn Mặc thoải mái thở dài nói- Ngô… bỏ quên đã lâu nơi này của ngươi … ân… vẫn giống như trước kia… đó tuy rằng là ma quỷ thấp kém, nhưng cũng là có chừng mực, ân… dưỡng ở tro này làm sủng vật cũng rất thú vị … a… Sẽ ko chơi phá hư ngươi…- Mẫn Mặc nói xong liền bắt đầu co rúm, Tô Tử Duyệt lời tính nói liền bị gậy thịt của hắn chặn trở về