Trương Toàn hơi ngạc nhiên, không nghĩ anh sẽ lên tiếng. Ngay cả hai vị phó đạo diễn ban nãy còn hờ hững cũng lập tức ngồi thẳng dậy, tiếp lời cô.
“Một bộ truyện tranh còn đang ra tiếp, phù hợp với gu thẩm mỹ thể loại giả tưởng.”
“Tên là Hôm nay cũng đang cố gắng đóng kịch với chồng.”
Trương Toàn cười tiếp lời: “Bây giờ giới trẻ rất thích những tiêu đề lạ tai, thú vị như vậy. Tuy chọn đề tài có phần táo bạo nhưng lại rất mới mẻ, độc đáo. Bên công ty em và bộ phận thị trường đều cho rằng bộ này rất có tiềm năng, nếu được phát triển thành webdrama, hoàn toàn có thể trở thành ‘bom tấn’ năm sau.”
Tần Minh Viễn không nói gì thêm.
Trương Toàn cũng không lấy làm ngạc nhiên, cô vốn dĩ cũng không nghĩ Tần ảnh đế sẽ quan tâm đến kiểu tác phẩm như thế này. Dù rằng nhân vật nam chính trong truyện cũng là ảnh đế, nhưng kiểu ảnh đế mỗi ngày đều bị “đấm”. Cô thậm chí còn nghi ngờ tác giả Kẹo Bông Gòn có phải là anti-fan của ảnh đế nào đó hay không.
Tuy vậy, Tần Minh Viễn đã hỏi đến đề tài này, nếu cô không biết tận dụng cơ hội thì quả thật không xứng đáng làm tổng biên tập của Mạn Hà.
Cô cười vui vẻ, hỏi: “Tần lão sư cảm thấy hứng thú sao? Nếu anh có hứng thú, tôi có thể gửi kế hoạch và nội dung cho người đại diện của anh.”
Tần Minh Viễn trầm ngâm một lúc, rồi hỏi: “Tác giả là một cô gái vừa mới tốt nghiệp?”
Trương Toàn cho rằng anh lo ngại tác giả còn quá trẻ, thiếu kinh nghiệm sống nên không viết được nội dung chạm đến lòng người. Cô vội vàng giải thích:
“Tuy cô ấy còn rất trẻ, nhưng chính vì thế mới hiểu rõ người trẻ đang thích gì, cần gì, mới có thể viết ra những thứ thật sự đánh trúng tâm lý họ.”
“Tác giả tên là Đường Từ Từ?” – Tần Minh Viễn hỏi tiếp.
“Đúng vậy, ‘Đường’ trong Đường thi, ‘Từ’ trong Tống từ, là tên thật luôn. Bút danh là Kẹo Bông Gòn,” Trương Toàn cười cười, tiếp lời, “Nghe nói ba mẹ cô ấy mỗi người thích một thể loại văn học, nên mới đặt cái tên thú vị như vậy.”
Tần Minh Viễn khẽ cười một tiếng: “Khá thú vị. Nhưng hai năm tới lịch trình của tôi đã kín, không tiện làm chậm tiến độ phát triển tác phẩm của các cô. Cứ gửi nội dung cho trợ lý tôi xem trước đi.”
Trương Toàn mừng rỡ, vội vàng nói: “Được, tôi sẽ liên hệ với trợ lý Tiểu Ngạn.”
Nói rồi cô nhìn sang hai vị phó đạo diễn: “Lý đạo diễn, Vương đạo diễn, hai anh thấy hứng thú không? Nếu có, tôi cũng gửi nội dung cho xem trước luôn.”
Hai vị phó đạo diễn ban đầu vốn không có hứng thú, nhưng thấy Tần Minh Viễn quan tâm thì cũng muốn tìm hiểu thử, liền lần lượt gật đầu đồng ý.
Lâm Linh Nhi thấy vậy, trong lòng vui như mở cờ.
Cuối cùng cũng nói đến một đề tài chẳng liên quan gì đến “cùng diễn kịch với chồng” rồi!
Cô quay sang Trương Toàn, nói: “Tôi cũng tò mò không biết nội dung như nào, Trương tiểu thư gửi tôi xem thử với. Lúc rảnh tôi cũng hay đọc truyện tranh, biết đâu lại thích.”
Nói rồi cô dịu dàng chớp mắt, nhẹ nhàng hỏi: “Tần lão sư, anh có thường đọc truyện tranh không?”
Tần Minh Viễn liếc nhìn cô, nở một nụ cười như không cười: “Không xem.”
Quý Tiểu Ngạn là trợ lý của Tần Minh Viễn. Dù lương của anh cao gấp năm lần trợ lý thông thường, nhưng công việc lại bao gồm cả đời sống cá nhân lẫn công việc liên quan đến nghệ sĩ, kiêm luôn vai trò tài xế.
Một năm hiếm khi được nghỉ. Tết cũng phải theo Tần Minh Viễn đi khắp nơi tham gia sự kiện. Thời gian nghỉ ngơi duy nhất là sau khi Tần Minh Viễn kết thúc công việc mỗi ngày. Mà vấn đề là Tần Minh Viễn lại là một người cuồng công việc, mỗi ngày ngủ chưa đến năm tiếng.
Khi Tần Minh Viễn đang dùng bữa khuya bên trong, Quý Tiểu Ngạn thì ngồi trong xe bảo mẫu gặm BBQ mua bên đường.
Lúc đó, có thông báo kết bạn mới trên WeChat:
Tôi là Trương Toàn, Tần lão sư bảo tôi kết bạn với anh.
Quý Tiểu Ngạn chấp nhận lời mời, trao đổi ngắn gọn rồi cũng hiểu được ý đồ của Trương Toàn.
Đồng thời, anh cũng rất bất ngờ.
Anh đã làm việc cho Tần Minh Viễn nhiều năm, hầu hết thời gian rảnh của Tần Minh Viễn đều dùng để học hỏi, tham gia những hoạt động giải trí "cao cấp" như đấu giá nghệ thuật, sưu tầm du thuyền, máy bay riêng,...
Ai mà ngờ được anh ấy lại thấy hứng thú với một bộ truyện tranh?
Lại còn tên là Hôm nay cũng đang cố gắng đóng kịch với chồng?
Quý Tiểu Ngạn vừa ăn miếng màn thầu cuối cùng, vừa mở cửa sổ cho thoáng, vừa click vào nội dung truyện tranh mà Trương Toàn gửi.
Truyện chỉ có ba chương ngắn.
Chưa đến mười phút sau, anh đã đọc xong.
Tập đầu tiên của truyện tranh giới thiệu nam chính và nữ chính. Nam chính là ảnh đế đang nổi, còn nữ chính thì không hề có bất kỳ thông tin nền tảng nào, thậm chí chỉ xuất hiện hai khung tranh ngắn ngủi. Phần còn lại chủ yếu là miêu tả tính cách "độc miệng" của nam chính Lục Huy, và cách tất cả mọi người đều tin rằng hai người họ là một cặp đôi ân ái.