Lộ Đắc Thanh

Chương 5

Trước Sau

break

Vân Lộ lắc đầu, chuyện này rõ ràng đầy mưu mô và ác ý với nam nhân, nhưng biểu cảm của nam nhân vẫn luôn thờ ơ, dường như không liên quan gì đến hắn, thậm chí còn lo lắng nàng có để lộ chuyện này ra ngoài hay không, Bùi đại nhân không lo lắng chuyện mình bị mượn giống sao?

Ở trong cung nhiều năm như vậy, điều cấm kỵ nhất chính là nghe thấy những điều không nên nghe, cho dù có nghe thấy, cũng phải giả vờ như không biết, nếu không đến lúc chết cũng không biết mình chết như thế nào.

Lần này nếu không phải chuyện liên quan đến Bùi đại nhân, nàng cũng sẽ không tiết lộ bí mật này ra ngoài.

Bùi đại nhân đã cứu mạng nàng, nàng không thể làm như không thấy được.

"Nếu đã như thế, nàng hãy coi như cái gì cũng không biết, nhớ tự bảo vệ tốt bản thân." Nam nhân dặn dò khiến trong lòng Vân Lộ ấm áp, càng cảm thấy Bùi đại nhân sao có thể tốt đến như vậy.

Nàng nhỏ nhẹ đáp: "Vâng, nô tỳ hiểu, Bùi đại nhân cũng vậy, hãy bảo vệ mình cho tốt."

Bùi Thanh khẽ mỉm cười, Vân Lộ chỉ cảm thấy trước mắt sáng bừng, Bùi đại nhân cười lên thật đẹp, ngày thường luôn lạnh lùng với mọi người, hiếm khi thấy hắn  cười, hiện giờ cười lên ngay cả đêm tối cũng thấy sáng hơn vài phần.

ŧıểυ cô nương mơ màng chào tạm biệt rồi trở về phòng, bôi thuốc vào vết thương bị trầy xước đang rỉ máu, lại cẩn thận cất lọ thuốc nhỏ bằng sứ đi, lúc này mới đi ngủ, sự lo lắng bồn chồn những ngày qua dường như được nam nhân xoa dịu, ngủ một giấc ngon lành, ngay cả trong mơ cũng là nụ cười thoáng qua của Bùi đại nhân.

...

Bùi Thanh trở về chỗ ở của mình nghỉ ngơi, trong phòng không thắp đèn, tối om, u ám tĩnh lặng, hắn nhắm mắt nằm trên giường, dường như đã ngủ say.

Đột nhiên, nam nhân khẽ cười một tiếng, nghĩ đến vẻ mặt lo lắng của ŧıểυ cô nương vừa rồi nhìn hắn, tiếng cười trầm thấp càng lúc càng lớn.

Đột nhiên mở mắt, mắt đen xưa nay thong dong bình tĩnh lại tràn đầy cuồng nhiệt và nóng lòng.

Yết hầu nhô lên chuyển động lên xuống, điều hòa lại hơi thở.

Xem ra, ŧıểυ cô nương không biết Trân quý phi định dùng ai để mượn giống của hắn.

-

 

Ngày hôm sau, trời vừa hửng sáng, Vân Lộ dậy sớm mặc quần áo, sau đó quan sát vết thương hôm qua của mình, da đã bong tróc, vết máu cũng không còn, vết thương vốn dĩ trông hơi ghê rợn trên làn da trắng nõn lúc này chỉ còn lại một vết đỏ nhạt, nhưng so với màu da xung quanh vẫn là một trời một vực.

Loại thuốc mỡ này thật sự kỳ diệu, Vân Lộ thầm nghĩ, quả nhiên là thuốc của Bùi đại nhân tặng.

Nghĩ đến Bùi đại nhân, Vân Lộ nhớ đến hôm nay Trân quý phi sẽ ra tay với hắn, cũng không biết thuốc sẽ bị bỏ vào bữa ăn nào, nhưng hôm qua mình đã tiết lộ chuyện này cho Bùi đại nhân rồi, có lẽ Bùi đại nhân có thể tránh được.

Vân Lộ không nghĩ nhiều nữa, sau khi sửa rửa mặt xong liền cùng các ŧıểυ cung nữ khác đi dùng bữa, hôm nay nàng còn phải trực ở ngoại điện, đó là công việc tốn sức nhất, Vân Lộ quyết định trong lòng nhất định phải ăn nhiều một chút.

Trên đường đi trực, ŧıểυ tỷ muội cùng đi với nàng là Hành Hương là người có tính cách lắm lời, từ khi ra khỏi cửa miệng đã nói không ngừng, Vân Lộ cũng không hiểu sao nàng ta lại có nhiều chuyện để nói như vậy, nàng ở bên cạnh nghe thôi cũng thấy khát nước.

"Vân Lộ, trưa hôm qua ta đi nhà xí, nghe thấy cung nữ thân cận của Quý phi nương nương đều nói, hôm nay sẽ chọn một cung nữ thân cận từ cung nữ nhị đẳng chúng ta, đến lúc đó sẽ không cần phải ngủ chung giường nữa, quý nhân trong cung này quả nhiên là mẹ quý nhờ con, hơn nữa Hoàng thượng còn sủng ái Quý phi nương nương, sau này ngôi vị Hoàng hậu..."

break
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc